Tịnh Không. Trích lục từ các buổi giảng của lão pháp sư Tịnh Không.
nghĩa của việc trợ niệm.
gì? Tại sao phải trợ niệm? Những ai cần phải trợ niệm?
Là để giúp cho những người chưa rành niệm Phật, vậy người rành niệm Phật phải
cần gì người trợ giúp, cứ tự tại vãng sanh, muốn đi lúc nào thì đi lúc ấy, cần
gì người khác niệm giúp. Người chưa có thuần thục thì thường ngày, tín tâm,
nguyện tâm lúc có lúc không, cho nên khi lâm chung rất dễ bị mê lầm, điên đảo,
tham luyến tình thâm, tài sản sự nghiệp. Khi lâm chung mà còn nghĩ đến nó, coi
như xong rồi. Cho nên khi lâm chung có được bạn đạo niệm Phật giúp họ cảnh
tỉnh, chính là để khi lâm chung, họ quyết không quên câu niệm Phật. Quả nhiên
khi nghe được câu niệm Phật này, họ cũng sẽ nghĩ đến Đức Phật A Di Đà. Được vậy
họ sẽ rất may mắn, họ sẽ được vãng sanh. Khi lâm chung muốn thật sự buông bỏ
thì nhất định phải nhờ vào sự trợ giúp. Khi lâm chúng có được thiện tri thức
cảnh tỉnh. Bạn thử nghĩ xem, sắp chết rồi có mang theo được cái gì đâu, thôi kệ
bỏ đi. Được vậy mới có thể thành công. Nếu không có thiện tri thức cảnh tỉnh
thì bạn vẫn còn vướng víu và coi như cả đời niệm Phật này kể như uổng phí, bạn
không đi nổi đâu. Việc trợ niệm khi lâm chung rất là quan trọng. Niệm Phật khi
lâm chung thấy Phật đến tiếp dẫn nhưng phải có sức công phu mới được, nếu không
có sức công phu thì khi lâm chung vẫn có một số oán thân trái chủ hiện ra như
xưa, chính vì duyên cớ này việc trợ niệm cho người lâm chung rất là quan trọng.
Trợ niệm tức là giúp họ sanh khởi chánh niệm, ý nghĩa của hai chữ trợ niệm
chính là ở chỗ này. Giúp họ đừng để cho quên niệm Phật. Cho nên thời khắc lâm
chung là thời khắc quan trọng nhất. Bất cứ nghi thức nào cũng không cần cả.
khi lâm chung có phải rất là quan trọng không?
đều nói việc này rất là quan trọng. Việc trợ niệm là giúp một người vãng sanh
sang thế giới Cực Lạc, chính là làm Phật, hay nói một cách khác trợ niệm tức là
giúp một người thành Phật. Bạn thử nghĩ xem công đức này lớn biết bao! Chúng ta
hãy suy nghĩ theo tình lý, nếu như bạn giúp cho rất nhiều người thành Phật vãng
sanh, còn đến khi mình lâm chung công phu dù có kém một chút cũng không hề gì.
Nhiều người vãng sanh như vậy ở thế giới Cực Lạc sẽ mời Đức Phật A Di Đà chúng
ta được vãng sanh là nhờ ở nơi họ, bây giờ phải nhờ Đức Phật A Di Đà cùng đi
tiếp dẫn, bạn nghĩ có được không? Được chứ.
mà thôi. Cho nên thường ngày chúng ta giúp người khác, giúp họ vãng sanh quan
trọng hơn bất cứ việc gì.
nhiều đoàn niệm Phật đều xướng việc trợ niệm?
gõ khánh, trợ xin danh hiệu Phật, chính là niệm Phật, cho nên việc trợ niệm khi
lâm chung, người trợ niệm muốn tu công đức thì đây là công đức đệ nhất. Họ giúp
cho người này vãng sanh, chính là giúp họ thành Phật. Các vị thử nghĩ xem, việc
độ chúng sanh thù thắng nhất chính là độ họ thành Phật, họ đã thật sự là Phật
rồi, khi bạn ngay trong đời này đã làm được một đại nhân duyên. Bạn giúp một
người thành Phật thấy có ghê không? Bồ Tát Đại Từ dạy rất hay: Nếu bạn có thể
giúp được hai người vãng sanh, thì còn tinh tấn hơn mình tu, nếu bạn giúp cho
mười mấy người vãng sanh phước báu của bạn vô lượng. Còn việc vãng sanh của
mình sau này thì quả thật bạn đã nắm chắc trong tay. Còn nếu như bạn giúp được
hơn một trăm người vãng sanh thì theo như lời Bồ Tát Đại Từ bạn chính là Bồ Tát
thật sự. Cho nên có rất nhiều đoàn thể niệm Phật đều có tổ chức đoàn trợ niệm.
Đây là việc tốt đáng được đề xướng. Việc này rất có lợi ích. Đối với những
người niệm Phật, công phu chưa được thành thục, có lợi ích rất lớn, có sự trợ
giúp rất lớn!
thời hiệu an toàn.
phải được bắt đầu từ khi nào?
bị bệnh nặng, đang trong tình trạng nguy kịch nhưng đầu óc họ rất tỉnh táo. Đây
chính là lúc giúp họ niệm Phật. Sau khi họ tắt thở rồi, việc trợ niệm tốt nhất
là nên liên tục, suốt mười hai tiếng đồng hồ, chí ít đi nữa cũng phải giúp họ
niệm tám tiếng đồng hồ. Nếu người bệnh đang ở nhà, niệm Phật ở nhà. Nếu họ vãng
sanh ở bệnh viện thì mình phải trợ niệm ở bệnh viện. Trợ niệm vào lúc người
bệnh chưa tắt thở. Đây là thời khắc quan trọng nhất. Có được thiện tri thức
quan tâm bên họ, quan tâm vì điều gì? Quan tâm đừng để họ mất đi chánh niệm,
chánh niệm là nhất tâm cùng niệm Phật với mọi người, toàn tâm toàn ý cầu sanh
Tịnh Độ.
dạy: Đến lúc đó kinh điển, chú vãng sanh thảy đều không cần, chỉ cần niệm một
câu A Di Đà Phật. Vậy con xin hỏi lúc đó là lúc nào?
sanh, cho đến sau khi vãng sanh tám tiếng đồng hồ hoặc là mười, mười hai tiếng,
đến lúc này chỉ cần một câu niệm Phật, không cần bất cứ thứ gì khác nữa.
bệnh nặng, cũng chỉ cần có một câu niệm Phật, tất cả những kinh, chú thảy đều
không cần, để họ chuyên tâm vào một câu niệm Phật, để có thể vãng sanh được.
Không nên nói chuyện phiếm, không nên để họ có tạp niệm, câu niệm Phật này có
tác dụng cảm ứng đạo giao với thế giới Cực Lạc với Đức Phật A Di Đà.
lâu mới cho là an toàn?
dạy thì sau khi con người tắt thở, thường là khoảng tám tiếng đồng hồ, thần
thức mới ra khỏi thân xác. Tuy đã tắt thở tám tiếng đồng hồ rồi, nhưng thần
thức vẫn chưa đi hẳn, lúc này mà niệm Phật cho họ thì cảm ứng của họ rất là
mãnh liệt và việc giúp họ rất là thù thắng. An toàn nhất là, có người tám tiếng
đồng hồ thần thức vẫn chưa đi hẳn, nên niệm từ mười hai đến hai mươi bốn tiếng
là tốt nhất. Tốt nhất là niệm mười bốn tiếng.
sau khi con người vãng sanh hai mươi bốn tiếng đồng hồ thì thần thức sẽ rời
khỏi thân xác, nhưng có vị cư sĩ quá hai mươi tư tiếng đồng hồ rồi mà cơ thể
vẫn còn nóng. Gặp trường hợp này chúng con có nên tăng thời gian trợ
niệm không?
thêm thời gian trợ niệm. Cơ
là chứng minh a lại da thức của họ chưa có rời khỏi xác. Việc thần thức rời
khỏi cơ thể thực sự mà nói thời gian dài ngắn của mỗi người khác nhau, nhưng
thông thường đa số là tám tiếng đồng hồ thì rời khỏi rồi. Người học Phật chúng
ta vì sự an toàn, tốt nhất là nên kéo dài từ mười hai tiếng đồng hồ trở lên.
Được vậy thì an toàn hơn. Khi thần thức rời khỏi thân xác, thì cơ thể họ đều
lạnh buốt, nếu như khi nào mà còn hơi ấm thì khi đó thần thức chưa ra khỏi thân
xác. Cho nên thời gian chúng ta niệm Phật có thể kéo dài thêm.
đồng môn tịnh độ vãng sanh, sau khi trợ niệm mười hai tiếng đồng hồ rồi, quàn
lại nhà hai hoặc ba ngày mới an táng, hoặc hỏa táng. Xin cho con hỏi mình có
cần tiếp tục trợ niệm cho họ hay không?
ngày thì mình niệm cho họ hai ngay, quàn ba ngày thì mình niệm ba ngày. Trong
suốt thời gian đợi an táng hay hỏa táng thì không nên dừng nghỉ việc niệm Phật.
Đây là tự lợi, lợi tha.
thời gian vãng sanh bốn mươi chín ngày, chúng ta có cần tiếp tục trợ niệm
không?
chín ngày, tốt nhất là không nên ngừng niệm Phật, cho dù là người vãng sanh có
công phu niệm Phật thành thục hoặc là niệm Phật đến nhất tầm bất loạn thì trong
bốn mươi chín ngày này, niệm Phật hồi hướng cho họ nhất định giúp họ tăng cao
phẩm vị.
thân không có sức niệm thì không thể vãng sanh được, họ sẽ thọ sanh vào sáu
đường, công đức niệm Phật này có thể giúp họ tránh đọa vào ba đường ác, họ sẽ
vãng sanh vào đường lành, rồi trong cõi lành đó tăng trưởng phước huệ. Đây là
dịp tốt, là lợi ích thiết thực, cho nên lúc niệm Phật chúng ta phải thành tâm
thành ý. Chúng ta lấy ví dụ, một người khi còn sống không có niệm Phật, chưa
từng biết đến đạo Phật, sau khi chết bốn mươi chín ngày, do dựa vào sức trợ
niệm rất là thù thắng nên họ cảm nhận được và cũng niệm theo, lại có thể suốt
đến mãn kỳ, ngày thứ bốn mươi chín là mãn kỳ, thời điểm trọn bốn mươi chín ngày
họ đã thật sự vãng sanh. Đây chính là thân trung ấm, họ có thể theo đại chúng.
Tuy họ mất rồi nhưng thường thì chúng ta nói là linh hồn chưa có mất hẳn, họ
vẫn có thể theo đạo tràng chúng ta cùng tu, họ vãng sanh rồi. Về việc này chúng
ta không có chút gì hoài nghi.
chết rồi, chúng ta phải xử lý thế nào đây? Có cần phải trợ niệm mười hai tiếng
đồng hồ mới được di chuyển hay không?
con người sau khi chết rồi, chí ít là tám tiếng đồng hồ không nên di động, vì
thần thức của họ chưa có đi. Vì vậy chúng ta thử nghĩ, thường thì loài súc
sanh, nhất là loài động vật nhỏ, loài càng nhỏ thì càng đi mau, giống như những
loài muỗi, mòng, kiến, gián, những loài nhỏ nhất, bò, bay, máy, cựa, bạn nên
niệm Phật cho nó mười mấy phút, nhiều hơn thì nửa tiếng đồng hồ là đủ rồi. Còn
nếu như loài lớn như trâu, bò, heo, chó thì bạn niệm cho chúng một tiếng đồng
hồ là cũng được rồi, không cần phải niệm mười hai tiếng đồng hồ.
những điều cần chú ý khi lâm chung.
đệ đồng tu vãng sanh trong đạo tràng thì mình giúp họ thế nào đây?
đang cùng tu niệm Phật, chính là cầu vãng sanh, người bạn niệm Phật này vãng
sanh trong đạo tràng thì mình phải làm sao đây? Bạn phải hiểu cho được, làm thế
nào để giúp họ đây, làm thế nào để thành tựu họ?
ghi lại những trình tự này
là “Sức trung tân lương”, đây là thể loại được viết bằng văn ngôn, các
vị đại đức cận đại sợ chúng ta xem không hiểu nên được đơn giản hóa bằng lối
văn bằng thoại, với tựa đề là “Sức
trung tu tri”. Quyển sách
này, chúng tôi cũng đã in ra mấy lần và cũng có in ra phiên bản mới. Trong đó
những phần quan trọng nhất được dùng bút đỏ ghi ra. Khi thì in màu lên phần đó.
Tôi đã phiên đề mục này thành “Sức trung tu tri”. Khi nhìn thấy đề mục
này có rất nhiều người truy tìm và tôi đổi lại thành danh từ khác “Làm thế nào để vãng sanh thành
Phật bất thoái”. Mọi người nhìn thấy đề mục này đều lấy làm thích. Quyển
sách nhỏ này các huynh đệ cũng cần nên thường xem. Tại sao? Vì bất cứ khi nào
chúng ta gặp phải, cũng biết cách mà xử lý.
cũng làm y theo quyển sách này. Việc hậu sự cũng làm hoàn toàn theo sự chỉ dẫn
của quyển sách này.
sanh cũng làm tang y theo quyển sách này, làm rất là đúng pháp.
đạo tràng có người vãng sanh, chúng ta có cần điều động huynh đệ cùng tu Phật
thất đến trợ niệm không? Và sắp xếp như thế nào để tốt cho cả đôi bề?
đường có người vãng sanh thì tuyệt đối không được quấy rối niệm Phật đường.
Người vãng sanh đó và người đưa vãng sanh, đương nhiên là có những người thường
ngày phát tâm trợ niệm, họ sẽ đến giúp người đó, còn những người đang tu tập
tại niệm Phật đường, bạn có giúp họ trợ niệm hơn nữa cũng chỉ làm cho họ loạn
tâm thôi, họ sẽ không thể chuyên chú. Họ vãng sanh là bởi người khác niệm Phật,
điều này không tốt. Cho nên việc trợ niệm cho người vãng sanh đó là do tổ trợ
niệm nhỏ chuyên trách, chúng ta gọi là ban trợ niệm nhỏ, họ sẽ đến phụ trách,
lo lắng, đó gọi là sự quan tâm khi lâm chung. Họ sẽ đến lo việc này, sự việc
đúng là như vậy.
người tu hành sau khi vãng sanh rồi, vợ con bỏ vào hầm lạnh, như vậy có ảnh
hưởng đến việc họ vãng sanh không?
một cách xử lý quá qua loa. Đây chính là lúc mà chúng ta y chiếu vào kinh Đức
Phật dạy: Người thông thường thì tuyệt đại đa số là sau khi tắt thở tám tiếng
đồng hồ thần thức họ chưa có rời khỏi xác, cho nên lúc này bạn chạm vào người
họ, họ sẽ cảm thấy rất là đau đớn. Vì thế không nên chạm vào người họ, không
những không chạm vào người họ mà ngay cả giường nệm họ nằm cũng không nên đụng
chạm. Làm vậy là an toàn nhất. Trợ niệm cho họ tám tiếng đồng hồ, tốt nhất là
nên niệm từ mười hai đến mười bốn tiếng đồng hồ.
tắt thở, trong khi thở oxy hoặc truyền dịch thì chúng ta có nên rút ống oxy
hoặc ống truyền dịch ra không? Hay phải đợi đến lúc niệm Phật sau mười hai
tiếng đồng hồ mới xứ lý?
đang trong tình trạng nguy kịch, người chăm sóc bên cạnh rất là quan trọng, rất
là quan trọng! Lúc họ đang trong tình trạng nguy kịch, nếu mình thấy họ không
thể cứu vãng thì nên rút những thứ này ra đi. Khi rút ra rồi, họ sẽ không thấy
đau đớn nữa, họ sẽ cảm thấy rất nhẹ nhàng, thoải mái, tự tại. Còn nếu như lúc
này mà vẫn chưa rút ra, thì coi như tiêu rồi. Họ rất là đau đớn. Nếu bạn có rút
ra thì họ cũng sẽ đau đớn, mà không rút ra họ cũng bị đau đớn. Đây chính là
câu: “Lý người như lý mình”.
Ai trong chúng ta cũng đều thấy cả. Nên để giảm bớt sự đau đớn cho họ, tốt nhất
là khi thấy tình trạng nguy kịch thì nên rút nó ra. Lúc này họ sẽ tự niệm Phật
thôi, niệm Phật thì không còn thấy đau đớn nữa.
tại sao không được xúc chạm vào người chết? Đến khi nào mới được chạm vào thây?
rằng: Việc trợ niệm khi lâm chung rất là quan trọng! Sau khi mất tám tiếng đồng
hồ, không được chạm vào người họ, vì sợ điều gì? Sợ họ khởi tâm sân. Không chỉ
không được chạm vào người, mà ngay cả giường họ nằm cũng không được đụng, chí
ít cũng phải để qua tám tiếng đồng hồ. Để an toàn nhất là cứ để mười hai đến
mười bốn tiếng đồng hồ. Đợi thần thức rời khỏi hẳn lúc đó việc đụng chạm mới
không sao. Khi thần thức chưa rời khỏi xác họ sẽ khởi tâm sân, tâm sân hận này
sẽ kết oán thù với bạn và chính họ sẽ bị đọa vào ba điều ác.
ấm của người chết ở chỗ nào để biết được đường lành hay đọa ác đạo, có cần
thiết làm vậy không?
sau cùng vừa chấm dứt, tiếp theo là họ đi đầu thai vào một đường nào đó, cho
nên nếu niệm sau cùng khởi sân si thì phần đông bị đọa vào đường địa ngục. “Sức trung tân lương” trong quyển “Sức trung tu tri” tại sao lại coi trọng điều này? Con
người khi đang lâm chung không được xúc chạm vào người họ. Cái tình trạng thần
thức rời khỏi thân thể đây, hạng phàm phu chúng ta không có biết được. Trong
kinh Phật có dạy chúng ta: Đây là nỗi đau khổ lớn nhất của họ. Trong kinh có ví
dụ như rùa sống bị lột mai, đau đớn như vậy đấy. Cho nên nếu bạn đụng vào người
họ thì sẽ rất dễ làm cho họ nổi sân, làm vậy là bất lợi rất lớn cho người chết.
Có một số người nói sau khi con người qua đời, sờ thấy hơi ấm ở chỗ nào để coi
thử xem họ sanh vào đường lành hay đọa vào ác. Tốt nhất là đừng nên đụng chạm.
Chúng ta muốn thăm dò xem, nhưng không biết thần thức họ có rời chưa, nếu thần
thức rời rồi thì không sao, còn nếu thần thức họ chưa rời khỏi xác thì là bất
lợi. Chúng ta không đành lòng làm việc này. Vậy thì thông thường thần thức rời
khỏi thân xác từ tám đến mười hai tiếng đồng hồ, vậy là nói trong khoảng thời
gian này ta không được chạm vào xác của họ. Nếu họ nằm trên giường, mình cũng
không được đụng vào giường làm vậy ta mới thật sự là thương yêu, thật sự là
giúp họ. Sau tám tiếng đồng hồ bạn muốn kiểm nghiệm hay thăm dò gì cũng được,
nhưng an toàn nhất là phải mười hai tiếng đồng hồ. Sau khi tắt hơi mười hai
tiếng đồng hồ, thời gian này là an toàn nhất. Chúng ta phải hiểu kiến thức
thông thường này, chúng ta nên giúp người, thành tựu người chứ đừng hại người.
khi chết chưa được tám tiếng đồng hồ, có người dùng nội công đẩy từ dưới chân
lên đỉnh đầu, ý là muốn giúp cho người chết thần thức sớm rời khỏi xác, xin hỏi
việc này có hợp không? Có ảnh hưởng gì đối với người chết không?
dùng những thứ này, tại sao? Vì trừ ra, khi người chết là người học khí công,
nếu họ không có học khí công thì sẽ khiến họ rất là phiền não, mà khi phiền não
thì họ sẽ nổi sân và khi lâm chung mà nổi sân thì bị đọa vào ba đường ác, cho
nên việc này không tốt. Con người đến khi lâm chung hãy để họ yên tĩnh, mình
chỉ nên đứng bên cạnh niệm Phật, giúp họ niệm Phật là nhắc nhở mong muốn họ
niệm Phật theo mình, mong rằng họ sẽ nghĩ đến việc cầu sanh, tịnh độ, nghĩ đến
việc gần gũi Đức Phật, dụng ý là ở chỗ này.
đã tắt thở rồi, việc cấp cứu có còn hữu hiệu không?
rất là không nên, các bác sĩ đều biết, chúng ta cũng đã từng tham gia trợ niệm
vãng sanh, đến khi con người ta tắt thở, các bác sĩ sẽ hỏi mình có nên cấp cứu
không? Cấp cứu sẽ rất đau lòng, sẽ không hữu hiệu, vì vậy bác sĩ sẽ nói tình
trạng này cho bạn nghe. Nếu bạn có nhu cầu thì họ sẽ cấp cứu cho, còn nếu bạn
không cần thì họ cũng sẽ táng thành. Cho nên việc cấp cứu người mất chắc chắn
sẽ làm tổn thương họ rất nghiêm trọng, tại sao? Vì họ sẽ rất đau đớn, vì đau
nên nổi sân, khi cơn sân vừa nổi dậy nhất định họ sẽ bị đọa vào ba đường ác,
cho nên có rất nhiều người không biết trong việc này.
người mất chúng ta cần phải chú ý những gì?
gia đình quyến thuộc phải bày tỏ mặt chính trước người mất, không được để mặt
phụ, mặt phụ là gì? Là tình cảm gia đình người thân, những ai có tình cảm đều
phải cách ly, khi người ta mất đi, tốt nhất là đừng để họ nhìn thấy, phải cách
ly đi, để cho những người bạn đạo đến đây trợ niệm giúp họ, mình sợ điều gì?
thân vừa thấy họ qua đời sẽ động lòng, xúc động, mà để như vậy thì coi như
xong. Cho nên lý ra họ sẽ được vãng sanh Cực Lạc nhưng hãy vừa thốt thì sẽ làm
cho họ quay lại nên đi không được, vì vậy việc này rất đáng sợ; Vì vậy Đức Phật
dạy: Sau khi con người chết đi, thường thì tám tiếng đồng hồ thần thức của họ
vẫn chưa có rời khỏi thân thể, nếu chưa có rời khỏi thân thể thì thần thức vẫn
có cảm giác, họ có mừng, giận, vui, buồn, rất dễ khởi tình cảm mà hễ khởi tình
cảm thì Đức Phật không đến tiếp dẫn đâu. Cho nên đây là sự chướng ngại rất lớn,
như vậy khi lâm chung, không chỉ không được chạm vào người, chạm vào họ sẽ làm
họ đau đớn, mà ngay cả giường chiếu của họ nằm cũng không được đụng đến, phải
đi cách xa một chút.
của họ, mình sợ điều gì? Sợ rằng họ khó chịu, họ đau đớn, mà khi đau đớn thì họ
sẽ nổi sân. Hễ họ không vui, họ sẽ đọa vào ba đường ác. Tâm sân hận nổi lên thì
nhất định sẽ bị đọa vào ba đường ác.
trạng nào khi trợ niệm chúng ta phải cách ly gia đình với người mất?
cho dù khi còn sống có sức niệm Phật rất tốt, nhưng lúc vãng sanh, gia đình
thân quyến không hiểu được lý này, nên đứng bên cạnh vừa khóc, vừa gào, rất dễ
khiến họ khởi tâm luyến ái, rồi lại chạm vào người họ, lay lay họ càng hỏng
thêm nữa. Có vài người khi lâm chung thì được gặpThiện Tri Thức, hiểu
được lý này, chúng ta mới biết được tận tường sự việc kia; Thật sự chúng ta đến
giúp họ, gia đình thân quyến thấy người nhà ra đi, điều này khiến chúng ta rất
khó ngăn cản cách ly họ. Cho nên khi người lâm chung tốt nhất là mình nên trợ
niệm hoặc giúp họ để điều mà họ nghe là câu niệm Phật, không nên để cho họ nghe
tiếng khóc lóc, đau buồn của người nhà, đừng nên để họ nghe thấy, tại sao
vậy?Vì e rằng họ sẽ sanh tâm luyến ái. Nếu họ khởi tâm tham ái thì coi như họ
không được vãng sanh. Khởi tâm tham ái thì họ sẽ bị đọa vào đường ngạ quỷ, khởi
niệm sân sẽ bị đọa vào đường địa ngục, ngu si sẽ bị đọa vào đường súc sanh.
nhìn thấy con cháu vừa khóc vừa la thì sẽ không vãng sanh được, vậy chúng ta
phải làm thế nào đây?
khi lâm chung, người nhà nhìn thấy con cháu, nhất là những đứa cháu đáng yêu
lại sắp sửa ra đi rồi, thấy cháu tới lại còn vừa la vừa hét, thế rồi xả không
được, coi như xong. Đức Phật đến tiếp dẫn họ, vừa thấy tình cảnh như vậy Đức
Phật đi luôn, họ sẽ không vãng sanh được, cho nên trong“Sức trung tu tri”, “Sức trung tâm lương” có giảng dạy chúng ta: Tiễn người vãng
sanh giúp người niệm Phật vãng sanh, vào lúc này đây, tốt nhất là gia đình
quyến thuộc không nên gặp mặt họ. Về mặt tình người, việc này rất khó, sự gặp
mặt sau cùng sau lâm chung theo Phật pháp làm vậy là quấy rầy họ, thương tổn
đến họ. Cho nên lúc này tốt nhất là đừng nên gặp mặt. Để khi nào thì được gặp
mặt? Để đến khi họ tắt thở sau tám tiếng đồng hồ hãy gặp mặt là an toàn nhất.
Điều này rất có lý. Lúc này đáng sợ nhất là quấy rầy, gia đình thân quyến khó
lìa, khó bỏ, bỏ lỡ cái nhân duyên thời điểm Đức Phật đến tiếp dẫn, ngoài ra còn
gì nữa? Oán thân trái chủ nhìn họ chán ghét, tâm sân hận nổi lên đều là chướng
duyên. Cho nên khi tiễn người vãng sanh phải làm cho họ rất yên lành, rất bình
tĩnh, những người xung quanh đều là bạn đạo, tất cả mọi người đều niệm Phật
tiễn họ, để những gì họ nghe thấy đều là câu niệm Phật, để cho đôi mắt họ nhìn
thấy chỉ có một mình tượng Phật A Di Đà.
cha khi vãng sanh chánh niệm rất rõ ràng, nhưng người nhà nằm mộng thấy ông ấy
nói là do người mẹ khóc lóc trước quan tài, khiến cho ông ấy sanh tâm quyến
luyến mà quay trở lại. Sau khi ông ấy mất được nửa năm, bà mẹ ông ấy nghe tiếng
ông ấy gọi bà, thế là bà bị một trận bạo bệnh, xin cho hỏi người cha vãng sanh
vào đâu?
thật ra không có sanh vào cõi Cực Lạc, vậy ông ấy vãng sanh vào đâu? Thường thì
sau khi quay trở lại nhà phần nhiều bị đọa vào đường quỷ, nên qua sự việc này
đã dạy cho người niệm Phật chúng ta một lời giáo huấn rất hay: Đó chính là khi
tiễn người vãng sanh, chúng ta nhất định phải y chiếu theo nghi thức qui định
là “Sức trung tu tri”, “Sức trung tâm lương”, quyển mà
chúng tôi in ấn là “Sức trung
tu tri”, được chúng tôi sửa lại tên khác. Đó là: “Làm thế nào để niệm Phật vãng
sanh”, nội dung của nó tức là “Sức
trung tu tri”, nhất định chúng ta phải y chiếu theo cách thức trong đây dạy
mà hành trì. Một người khi lâm chung, chúng ta nhất định phải giúp họ sanh khởi
chánh niệm. Vì cho dù họ đã tắt thở rồi, trong kinh Đức Phật có dạy chúng ta
trong tám tiếng đồng hồ, nếu đã thật sự vãng sanh thì không có vấn đề gì, còn
nếu như chưa được vãng sanh thì đây là thời khắc rất quan trọng, chúng ta nhất
tâm niệm Phật giúp họ. Trong khoảng tám tiếng đồng hồ đó, họ còn có thể vãng
sanh, sau khi chết tám tiếng đồng hồ chúng ta nhất định không được đụng vào người
họ; Nếu như họ chưa có đi, thì dù là đang thời điểm niệm Phật họ cũng vẫn chưa
ra đi, nếu bạn chạm vào người họ, thì họ sẽ sanh phiền não, qua việc này bạn
thấy do người mẹ của họ khóc lóc bà đã làm quấy rầy người cha, cản trở
người cha, nên người cha không thể vãng sanh được. Tuy là sự vãng sanh có rõ
ràng, ông ấy đã khởi tình cảm thật lưu luyến nên không đi được. Đây là một ví
dụ rất hay.
là người theo Đạo Hồi, khi họ lâm chung người học Phật chúng ta phải làm thế
nào để có được lợi ích cho cha mẹ?
không sao, nếu họ là những tín đồ Hồi Giáo kiền thành, thì khi lâm chung phải
mời các thầy truyền giáo của Đạo Hồi đến, họ gọi là những thầy cúng, mời họ đến
hành nghi thức tiễn biệt theo quy củ của Đạo Hồi, như vậy là tốt.
Phật giáo, mình đứng bên cạnh không cần phải lên tiếng, mình niệm Phật hồi
hướng cho họ. Việc này rất là đúng như pháp đã dạy. Người đó là tín đồ kiền
thành của Đạo Hồi, đến khi lâm chung, nếu chúng ta bảo họ học Phật thì họ sẽ
không chịu, không tình nguyện và khởi phiền não điều này không tốt. Tóm lại,
nên để họ hoan hỉ, giúp họ sanh vào cõi trời, làm như vậy thì cũng đúng.
ăn thứ tanh hôi có niệm Phật giúp người khác được không?
giảng về chữ huân có ý rất là mơ hồ, huân này chính là ăn chất tanh nồng, chứ
không phải là ăn thịt, bạn thấy chữ huân trên đây đều là bộ thảo, huân là ăn rau chứ không phải ăn thịt, về
vấn đề này các vị phải làm cho rõ, không nên cho rằng ăn thịt là ăn chất tanh;
Nghĩ vậy là sai, ăn thịt là tanh, là tanh hôi; Huân là năm loại trong rau củ, là ngũ huân, năm loại này là: Hành,
tỏi, kiệu, hẹ và hành tây. Năm loại này gọi là năm thứ rau tanh, không nên cho
rằng ăn thịt là ăn thứ tanh nồng, nghĩ vậy là sai. Chúng ta nhất định phải hiểu
nó cho rõ; Vậy thì ăn thịt có thể giúp người niệm Phật được không? Có thể,
nhưng ăn năm loại rau tanh thì không được. Khi chúng ta giúp người niệm Phật,
nhất định phải cấm hẳn việc này, mùi hôi của nó tanh quá, ngay cả quỷ thần cũng
đều ghét, việc này là thật chứ không phải giả. Trong kinh Lăng Nghiêm có dạy
rất rõ.
thuốc, uống rượu, ăn thịt có được dẫn chúng niệm Phật không? Có thể khai thị
cho người mất được không?
trợ niệm thì ngày đó bạn nên ăn chay, đó là biểu lộ lòng chân thành cung kính
của bạn đối với họ và công đức này càng lớn hơn, hoặc là sau khi bạn trợ niệm
xong bạn ăn lại cũng có thể được, không nên ngay thời điểm trợ niệm, nơi trợ
niệm mà hút thuốc, uống rượu, ăn thịt, làm như vậy sẽ không tốt, làm như vậy là
không có tâm cung kính đối với người chết.
tự nhiên mình bị lắc lư hai bên, có phải như vậy là không tôn trọng không? Nhất
là lúc bị hôn trầm, việc lắc mình một chút sẽ giúp lấy lại tinh thần, làm như
vậy không biết có quấy rầy người khác trợ niệm không?
hoàn cảnh lúc đó, đến hoàn cảnh bây giờ. Nếu động tác mà bạn làm không nhiều
quá, không lớn quá thì không gây trở ngại lớn đối với các huynh đệ ngồi bên
cạnh, còn nếu như động tác làm quá dồn đập, quá nhiều thì bạn quấy rối trật tự
rồi, đến lúc này bạn có thể lui ra, ra ngoài đi vài bước để điều hòa thân tâm
rồi sau đó mới trở lại.
Hong Kong, sau khi người chết rồi, phải lập tức đưa đến nhà tẩm liệm Thái Bình,
xin hỏi có cách nào cứu chữa không?
chết rồi, quả tim ngừng đập nhưng thần thức chưa rời khỏi xác, ít nhất phải tám
tiếng đồng hồ sau, bạn hãy di dời họ là an toàn nhất. Tốt nhất là để qua mười
hai đến mười bốn tiếng là an toàn nhất. Nhưng ở bệnh viện đây thì không cho
phép điều đó, pháp luật cũng không cho phép. Sau khi tắt thở khoảng mười phút
là nhất định phải dời đi, cho nên có rất nhiều Phật tử đã hỏi tôi, phải làm
sao? Tôi đã nghĩ, bây giờ Hong Kong đã có bầu cử rồi, bầu nghị sĩ, quý vị đi
tìm mấy vị nghị sĩ đó ủng hộ mấy vị nghị sĩ này xin họ thay đổi điều luật này,
phải cho phép con người sau khi tắt thở nếu ở bệnh viện thì được giữ lại tám
tiếng đồng hồ mới di dời, kéo dài từ mười đến mười hai tiếng; Được vậy thì công
đức vô lượng.
Hong Kong sau khi chết đi thi thể được bọc lại ngay, thật đáng tiếc là ở Hong
Kong chưa có làng Di Đà để trợ niệm cho họ vãng sanh, mình phải làm thế nào cho
tốt đây?
pháp tốt nhất là thành lập được thôn Di Đà ở Hong Kong, giúp người niệm Phật
lâm chung, trợ niệm vãng sanh. Đây là việc tốt nhất, nếu ở Hong Kong không có
được điều kiện này thì đương nhiên biên pháp tốt hơn hết là tự thân mình niệm
Phật công phu cho chín mùi, đến khi lâm chung không có cái lo cho sau này, thật
sự vãng sanh. Ở nơi này vừa tắt thở thì bạn liền sang thế giới Cực Lạc ngay,
không phải trải qua thân trung ấm. Điều này người nào thật sự có công phu được
chín mùi thì mới có thể làm được, vậy nếu công phu thiếu một chút thì phải trợ
niệm. Mỗi người có duyên số khác nhau. Nếu như bản thân mình tuổi tác đã lớn,
cơ thể suy yếu mà mong muốn được vãng sanh thì trong nước còn có một vài đạo
tràng như là Đông Kim Mục Sơn, chùa Bách Quốc Hưng Long, ngoài những nơi này ra
còn có không ít đạo tràng đều coi trọng, quan tâm đến việc lâm chung, đều là
những nơi để cho chúng ta khảo xét.
đã từng nói: Sau khi con người tắt thở, trợ niệm từ mười hai đến hai mươi bốn
tiếng thì có thể tùy thuộc phong tục, tập quán mà có thể hỏa táng, ướp xác,
nhưng tại sao trong quyển “Làm
thế nào để vãng sanh bất thoái thành Phật” có đề cập đến việc muốn hỏa táng phải
sau bảy ngày hoặc chí ít cũng ba ngày?
là bảy ngày, với xã hội ngày nay họ không chấp nhận, vậy phải làm sao?
đổi pháp luật, nếu như không thể sửa đổi được thì chúng ta nhất định phải tuân
thủ quy định của pháp luật. Đó là việc hiện nay trong bệnh viện, sau khi người
ta tắt thở mười phút thì phải đưa vào nhà tẩm liệm, nghĩa là ướp xác họ. Đây là
việc rất đáng sợ, mà trong đạo Phật chúng ra thường nói đến, tại sao vậy?
thở rồi thần thức vẫn chưa rời khỏi xác, nên đương nhiên quàn lại ba ngày hay
bảy ngày thì rất tốt, làm như vậy cũng là nghĩ nhớ đến họ, cũng là đạo làm
người, không ai nỡ chôn họ mau lẹ như vậy và rồi sau khi để từ ba đến bảy ngày,
xem lại chúng ta thấy việc thay đổi của họ sẽ tăng trưởng lòng tin đối với
những người Phật tử chúng ta đây. Thứ nhất, chúng ta thấy là xác thân họ mềm
mại, để bảy ngày mà vẫn còn mềm mại, thời gian nhập liệm đã được bảy ngày, sau
bảy ngày chúng ta lau mình thay đồ cho họ vẫn thấy mềm mại, vậy là mọi người
sanh tín tâm, lại nữa mặt mày thân xác càng ngày càng đẹp hơn, càng trẻ hơn,
bạn nhìn họ giống như đang ngủ, chứ không giống như họ đang bệnh, việc này có
sự tăng trưởng tín tâm rất lớn đối với người bình thường.
ngày, thậm chí đến bảy ngày sau mới hỏa táng không? Tại sao vậy?
phải bao nhiêu ngày mới hỏa táng, xem lại phong tục tập quán của mỗi nơi: Như ở
miền Bắc thời tiết lạnh có quàn lại thêm lâu một chút cũng không sao, còn như ở
miền Nam, thời tiết nóng, để lâu thì xác hôi thối, cho nên mỗi nơi phong tục
tập quán khác nhau, vì vậy nên tùy tục, tùy theo sự thường của thế tục nhân
tình.
thân bị chứng bệnh nan y, mình có nên nói thật với họ, khuyên họ nên buông bỏ
hết việc đời niệm Phật cầu sanh tịnh độ hay là dấu bệnh tình? Làm thế nào để
giúp họ đúng lý, đúng pháp?
vô phương cứu chữa, có nên nói cho họ biết bệnh tình không, cũng phải xem
lại tình hình lúc đó, xem con người này có biết tu không? Họ có tiếp nhận được
không?
ngày họ sống rất lạc quan thì mình có thể nói cho họ biết. Nếu họ sợ chết, tham
sống. Mà mình nói cho họ biết thì rắc rối to. Nhưng tốt nhất là cho họ xem
chuyện Sơn Tây Tiểu Viện, Liễu Phàm Tứ Huấn, hay Diêu Thần Ý Công gặp Táo Thần
Ký cho họ xem. Đây là những chuyện giáo dục nhân quả rất hay, để sau này khi
kiểm tra, dầu có phát hiện bị bệnh nặng đi nữa thì họ cũng không sợ, vì họ có
xem qua những trường hợp này, trong lòng đã hiểu qua, sau này chúng ta giúp họ
cũng rất dể, họ sẽ nghe theo; Vả lại, có cả nhà giúp đỡ họ sẽ không sợ đâu.
người vãng sanh trong bảy ngày, xin hỏi người bệnh trước khi vãng sanh có được
ăn thứ gì hay uống nước gì không?
đang bị bệnh nặng, có thể bảy ngày bảy đêm họ không ăn gì, nhưng nước thì nhất
định phải uống, tại sao? Vì để cho thân thể được sạch sẽ, bài tiết, tất cả các
thứ cấu bẩn trong người ra, gần như người vãng sanh bình thường đều hiểu, để
cho đến khi mình ra đi, giữ thân thể sạch sẽ không ô uế.
nọ thường ngày thân thể rất là bình thường, có một hôm đột nhiên lại ngã xuống
đất, hay là trong người thấy khó chịu, trong tình trạng không biết bệnh của họ
như thế nào chúng ta lập tức mời ban hộ niệm đến niệm Phật giúp họ hay là phải
đưa họ đến bệnh viện cứu chữa trước?
người như thế nào nữa, nếu họ là người học Phật thì mình có thể làm như vậy;
Còn nếu như họ không phải là Phật tử mà bạn làm như vậy thì người nhà sẽ gây
phiền phức cho bạn, vì chính về sau không biết như thế nào nửa, họ nói là bạn
không chịu đưa họ tới bệnh viện cấp cứu, bạn đã làm lỡ mất thời gian cấp cứu
của họ, họ yêu cầu bạn bồi thường, như vậy không phải là bạn tự chuốc lấy phiền
phức hay sao? Cho nên trong chế độ xã hội hiện nay, bạn phải nắm rõ pháp luật
và tuyệt đối tuân thủ, hoặc là bạn tiến hành song song đôi bên tốt đẹp, có một
vài huynh đệ đồng tu trợ niệm giúp họ, đưa họ tới bệnh viện, rồi ở lại bệnh
viện chăm sóc họ. Đây là phương pháp an toàn, thỏa đáng nhất.
PHƯƠNG PHÁP TRỢ NIỆM
- 1. Trong quá trình trợ niệm, có cần phải sái tịnh không? Hoặc
thứ nhất là trước khi tắt thở hay sau khi tắt thở?
làm. Khi bạn đến đạo tràng trợ niệm đó thì phải nên sái, càng đơn giản càng
tốt, không nên phức tạp, làm vậy là có sự tôn kính đạo tràng, có sự cung
kính đối với chúng sanh vô hình ở cõi này. Giúp cho người đó được vãng sanh là
cũng mong rằng những oán thân trái chủ của họ chịu hóa giải oán kết, cùng chung
đến giúp họ.
- 2. Trong quá trình trợ niệm có cần sái tinh không? Và lúc
nào mới thích đáng. Nếu người bệnh đã tắt thở có cần sái tịnh nữa không?
chung tất cả các nghi thức đều không quan trọng, tâm tịnh thì cõi Phật tịnh,
đâu phải chỉ rưới mấy giọt nước là Tịnh Độ đâu, đó chỉ là cách thể hiện, phải
hiểu là như vậy. Có rưới nhiều nước đi nữa mà tâm không tịnh thì cũng vậy thôi.
Bạn phải hiểu cái lý này. Khi lâm chung tất cả các nghi thức đều không cần
thiết chỉ có một câu niệm Phật đưa tiễn vãng sanh, cũng không có bất cứ khai
thị gì và cũng không cần tụng bất cứ kinh chú gì, chỉ có một câu niệm Phật
xuyên suốt là được rồi. Trong quyển “sức chung tân lương” và “sức chung tu tri”
giảng rất là rõ.
- 3. Trợ niệm cho người bằng 4 chữ có được không?
là cách niệm chuẩn. Khi người ta đang lâm bệnh nặng, phải biết là càng đơn giản
thì càng tốt, sáu chữ là quá nhiều, bốn chữ là tốt. Trong “Trúc song tùy bút”
của Đại sứ Liên Trì, có một đoạn nói, có người hỏi ngài rằng: Ngài dạy người
khác niệm Phật như thế nào? Đại sứ Liên Trì đáp: Tôi dạy người ta niệm: Nam Mô
A Di Đà Phật, có một người khác hỏi: bản thân Ngài niệm như thế nào? Ngài trả
lời là tôi niệm A Di Đà Phật. Tại sao dạy người khác hồng danh sáu chữ còn mình
chỉ niệm bốn chữ, Ngài liền đáp: Cả cuộc đời này tôi không muốn tạo ra sáu
đường luân hồi, quyết tâm cầu sanh Tây Phương Tịnh Độ, nên chỉ niệm bốn chữ mà
trong kinh A Di Đà Phật đó là chấp trì danh hiệu, danh hiệu chỉ có bốn chữ.
Tuân giữ những lời dạy của đức Như Lai, tại sao lại khuyên người khác niệm sáu
chữ và họ chưa chắc đã phát tâm cầu vãng sanh cho nên thêm vào chữ Nam Mô, Nam
Mô có nghĩ là gì? Nghĩa là cung kính là quy y, là kết duyên với đức Phật A Di
Đà, chứ chưa chắc chắn thật sự muốn vãng sanh, thì Nam Mô là lời khách sáo
không cần thiết, làm được thì không cần khách sáo, còn giả thì khách sáo một
chút cũng tốt, cung kính một chút cũng tốt, bạn hiểu được lý này thì bạn mới
biết rõ khi lâm chung trợ niệm giúp người chỉ có bốn chữ, không được niệm sáu
chữ. Đây là thời khắc quan trọng, bất cứ sự khách sáo nào cũng đều không cần,
không cần bất cứ một sự khách sáo nào, một câu Phật hiệu từ đầu cho tới cuối tự
lợi, tự tha.
- 4. Bình thường niệm Phật chọn cách 5 câu đổi giọng mà Lão Pháp
Sư đã dạy, mỗi khi lâm chung hơi thở yếu, trợ niệm phải liên tục, chọn
cách này hay chọn cách có tiết tấu hơi chậm?
nên hỏi lại cha mẹ bạn, nên để họ thích để chiều. Nếu họ là người chấp trước
thì bạn nên tuỳ thuận họ. Nếu họ trả lời được thì không có vấn đề gì, còn nếu
họ kiên quyết hay là bảo cứ dùng cách của tôi tốt hơn, tôi đã niệm quen rồi thì
phải tuỳ thuận họ.
- 5. Khi trợ niệm, có người thích niệm thầm, niệm như vậy người
chết có được lợi ích thật sự hay không?
quỷ thần biết, khi niệm ra tiếng thì không những độ người chết mà còn có thể độ
những chúng sanh nào nghe được, nghe được âm thanh, ngay cả những loài: bò,
bay, máy, cựa xung quanh cũng được lợi ích. Đây là chuyện tốt, cho nên niệm ra
tiếng tốt hơn niệm thầm cái lí chính là ở chỗ này. Nhưng mà xã hội hiện nay,
dân số quá nhiều, trong thành phố nhà ở thường là nhà trọ, nếu chúng ta niệm
lớn tiếng sẽ làm ồn nhà bên cạnh, cho nên ở các nước khác họ không cho phép làm
ồn nhà bên cạnh. Nếu bạn làm ầm ĩ thì họ sẽ báo cảnh sát, cảnh sát sẽ đến nhắc
nhở bạn, cho nên nó sẽ có ảnh hưởng tới chúng ta khi trợ niệm. Trong hoàn
cảnh này khi trợ niệm có thể nhỏ tiếng một chút hay là niệm có tiếng mà tiếng
nhỏ, lấy nguyên tắc không được làm ồn nhà bên cạnh. Niệm nhỏ tiếng, (trì kim
cang) là miệng động mà không có tiếng, cho nên việc này phải xem xét hoàn cảnh
lúc đó. Nói tóm lại tốt nhất là niệm ra tiếng, thế thì hiện tại cũng có rất
nhiều người chết ở bệnh viện thì sao? Khi niệm Phật ở bệnh viện bạn phải giữ
cho âm điệu thấp, đừng nên làm ồn ở phòng bên cạnh. Đây là điều chúng ta phải
suy xét.
- 6. Thưa thầy, mình có thể dùng cách đi vòng quanh Phật để trợ
niệm không?
tốt.
- 7. Sau khi đau chết mình phải trợ niệm như thế nào? Trước khi
qua đời, mình đọc chú Đại bi hay kinh Địa Tạng có được không?
Tịnh Độ thì lúc này không nên tụng kinh, không nên tụng kinh gì cả, chỉ cần
niệm A Di Đà Phật. Khi con người đang lâm bệnh, đặc biệt là lúc bệnh nguy kịch,
không được xen tạp bất cứ kinh, chú nào, không cần kinh gì khác, chú vãng sanh
cũng không cần, chỉ có một câu niệm Phật rất là hiệu quả. Khi vừa qua đời, họ
cần phải nghĩ đến một câu niệm Phật, nếu mình niệm Phật, người thật sự muốn cầu
sanh Tịnh Độ nhất định sẽ được vãng sanh, cho nên công đức này không thể nói
hết. Khi lâm chung không cần thêm vào những lời chú này, không cần thêm vào cái
gì cả, còn nếu đã qua đời rồi thì sao? Nếu đã qua đời rồi vậy thì chúng ta phải
chiếu qua phương pháp sức chung tu trị, niệm Phật cho họ từ 8 giờ đến 12 giờ.
Khi Hàn Quán Chưởng qua đời chúng ta đã niệm cho bà ấy 14 giờ. Khi đã tiễn họ
vãng sanh rồi, nếu có thời gian tụng thêm kinh hồi hướng cho họ là được rồi.
Trong khoảng thời gian này nhất định không được xen tạp thứ gì khác.
- 8. Khi lâm chung, niệm Phật có cần phải quán tưởng không?
tưởng, quyết tâm chuyên niệm thì tự nhiên có cảm ứng. Lúc này đây, lúc bình
thường không có quán tưởng mà lúc này đây lại thêm vào quán tưởng thì trái lại
sẽ không tốt. Nhất định phải làm giống những gì mà thường ngày mình đã học, nếu
tâm bạn lại định mà khi lâm chung lại thêm vào những các thứ này thì sẽ làm cho
tâm bạn nhiễu loạn.
- 9. Trong lúc trợ niệm cho người sắp mất hay là hoả táng quán
tưởng đến đức Phật A Di Đà tiếp dẫn vãng sanh và tưới hoa sen, xin hỏi
người chết có được vãng sanh hay không?
thượng duyên cho người mất, nó có hiệu quả hay không còn phải coi lại việc họ
có đi được hay không? Nếu như họ rất vui vẻ nghe theo sự dẫn dắt của bạn thì họ
sẽ được vãng sanh còn nếu như khi lâm chung mà còn lưu luyến thế gian còn lưu
luyến tình thân họ đi không được rồi.
chúng ta thành tâm thành ý làm tròn việc mình thì là chính xác rồi, cho nên
nhất định phải có sự hợp tác 2 bên. Tôi có ý giúp bạn, nếu bạn chịu tiếp nhận
thì mới có hiệu quả.
- 10. Khi trợ niệm hoặc là hoả táng chúng ta quán tưởng rất rõ
ràng, quán tưởng nơi đến của người mất, kết quả của sự quán tưởng như vậy
có đáng tin cậy hay không.?
tu tập của bản thân một người còn tính đến yếu tố của người vãng sanh, xem tình
trạng tu hành của bản thân họ nếu, cảm thấy tương ứng thì đó là thật, còn nếu
như không tương ứng thì không phải là thật, ví như nói về một người không tin
Phật Pháp, cũng không niệm Phật, tà tri, tà kiến, còn bạn là một người tu hành
rất tốt, vậy khi họ sắp mất quán tưởng họ có được ngồi trên hoa sen vãng
sanh sang thế giới Cực Lạc hay không? Nếu như mà được thì chư Phật Bồ Tác Đại
Từ Đại Bi thì chúng ta ai nấy cũng đều không cần phải niệm Phật, không cần phải
tin Phật, đến lúc đó chư Phật Bồ Tác sẽ quán tưởng cho chúng ta thì chúng ta sẽ
đc thành tựu. Việc này nói về lý thì không thông, vậy thì có thể nói, việc quán
tưởng đối với bản thân bạn thì có lợi ích, vì nó là một điểm thật có thể giúp
cho bạn tăng trưởng thiện căn, nhưng đối với người chết thì không chắc chắn có
kết quả thật sự. Nếu như người chết thật sự có tu tập thì họ niệm Phật vãng
sanh rồi bạn quán tưởng thêm, bạn nhìn thấy, đó không phải do bạn quán tưởng mà
được mà do bạn nhìn được cảnh giới của họ, khi tâm của bạn thanh tịnh thì bạn
có thể nhìn thấy được.
- 11. Trợ niệm cho người sắp mất có phải là tụng kinh Địa Tạng
không? Phải niệm Phật như thế nào?
hiểu rằng trong khoảng sát na mà con người sắp chết thì đó là thời khắc quan
trọng nhất, không cần tụng kinh gì cả, cứ thẳng lối họ đâu có sức tu tập để
nghe kinh đâu, một câu niệm Phật mà lại niệm Phật bằng 4 chữ A Di Đà Phật không
cần phải niệm Nam Mô, đến lúc này càng đơn giản thì sức càng mạnh, càng có thọ
dụng bạn muốn tụng kinh Địa Tạng phải đợi sau khi họ mất rồi, trợ niệm vãng
sanh, nghỉ là người đó tắt thở rồi, sau khi tắt thở, tốt nhất là nên niệm phật
tiếp cho họ 12 giờ nữa, chí ít cũng niệm thêm 8 giờ, thần thức của họ mới rời
khỏi xác. Trong khoảng thời gian này chỉ nên một câu niệm Phật, nếu bạn muốn
tụng kinh Địa Tạng, kinh A Di Đà cho họ thì tốt nhất nên đợi sau bảy ngày. Còn
thực sự như họ vãng sanh rồi, bạn có tụng kinh Địa Tạng cho họ cũng là để
trung phước cho họ, tăng cao phẩm vị cho họ còn nếu như họ chưa vãng sanh
thì lúc này tụng kinh Địa Tạng có thể giúp họ tiêu trừ đau khổ.
- 12. Sau khi người chết tắt thở rồi mình tiến hành “Tam thời hệ
niệm” cho họ thích hợp hay niệm A Di Đà Phật thích hợp?
chết khi đã tắt thở rồi, niệm Phật là điều quan trọng, niệm Phật tốt hơn “Tam
thời hệ niệm”, vì lúc này phải tập trung toàn bộ tinh thần nhắc nhở họ niệm câu
niệm Phật này thì nhất định sẽ được vãng sanh. Phật sự “Tam thời hệ niệm” có
được thực hiện sau ngày thứ 7, từ thất đầu cho đến thất thứ ba, lúc này làm là
tốt nhất, trong bảy ngày đầu tốt nhất là ngày nào cũng nên niệm phật, các kinh
A Di Đà cũng không cần tụng.
- 13. Có thể dùng pháp sự “Tam thời hệ niệm” để trợ niệm không?
của Đại sư Ấn Quang có nói: “Tam thời hệ niệm” là của quốc sư Trung Phong. Đại khái
là có người hỏi đại sư là có thể dùng nó để trợ niệm hay không? Tổ không tán
thành và tôi cũng vậy. Việc trợ niệm khi sắp chết rất là quan trọng chỉ một câu
niệm Phật thôi.
tiễn người vãng sanh chúng tôi đã dựa vào “Sức chung tu tri” tất cả đều y chiếu
theo pháp này mà làm, chúng tôi dựa vào quyển sách này để tiễn biệt. Trong phần
tiễn biệt, ngay cả kinh cũng không tụng nữa, cũng không được khai thị, chỉ được
niệm một câu A Di Đà Phật đến cuối mà thôi. “Tam thời hệ niệm” mấy năm gần đây
chúng tôi đã đề xướng và thu được kết quả rất tốt. Khi nào chúng ta mới thực
hiện nó. Phần nhiều là ở Phật thất, Phật thất là tự lợi. Sau khi mất 7 ngày
chúng ta tổ chức một buổi “Tam thời hệ niệm” để siêu độ, cho bài vị đã được
mang đến trong khi tu Phật thất. Nếu như có bạn đồng tu, hoặc người thân có cần
siêu độ còn ngay trong Phật thất chúng ta không làm bất cứ Phật sự gì, chỉ có
thể ngày nào cũng niệm Phật hồi hướng cho họ nên sau khi viên mãn Phật thất làm
“Tam thời hệ niệm” thì âm dương lưỡng lợi nó mới hoàn toàn thích hợp với Tịnh
Tông trong đó tụng kinh A Di Đà, chú vãng sanh hoặc khai thị gì cũng được, đều
rất tốt.
làm của một pháp hội như vậy, chứ không phải việc trợ niệm thông thường. Việc
này các bạn đồng tu phải biết.
niệm phải tương ứng với bổn tông của chúng ta. Chúng tôi thấy rất nhiều nghi
thức của việc siêu độ rất là tương ưng với Tinh Độ và thích hợp nhất là nghi
thức này.
cách này. Nhiều năm trở lại đây quả thật là đã có kết quả rất tốt, cho nên được
dùng nó trợ niệm khi sắp chết, các vị phải biết điều này.
- 14. Có một vài huynh đệ đồng tu, hoặc động vật chết bất đắc kỳ
tử. Sau khi trợ niệm 10 giờ, cơ thể vẫn cứng ngắc. Sau đó tiếp theo làm
“Tạm thời hệ niệm”. Khi kết thúc pháp hội, toàn thân mềm mại, đó là do kết
quả của sự trợ niệm cộng thêm hệ niệm hay là sức của hệ niệm lớn hơn trợ
niệm?
dụ như chúng ta ăn cơm, chén cơm đầu là trợ niệm, ăn không no, tiếp theo ăn
chén thứ hai thì thấy no. Chén thứ hai là hệ niệm. Bạn thử nói công đức của hệ
niệm lớn hơn công đức của trợ niệm hay công đức của trợ niệm lớn hơn công đức
của hệ niệm. tất cả đều không phải vậy, đều bình đẳng, cho nên vấn đề này chúng
ta không được nghi ngờ.
- 15. Trong quyển sách “Làm thế nào để niệm phật vãng sanh thành
Phật bất thoái” Có đề cập đến một người niệm phật bị bệnh sắp chết lại rất
ghét tiếng niệm Phật. Đoàn trợ niệm phải chuyển sang tụng kinh Địa Tạng,
sám hối cho họ, sau đó thì người bệnh này lại thích nghe tiếng niệm Phật.
Xin hỏi nếu có tình trạng trên xuất hiện, chúng ta có thể tụng kinh khác
như là: Tâm kinh, kinh Phổ Môn ..v.v.. hoặc chỉ là tụng kinh Địa Tạng mới
có hiệu quả. Tại sao như vậy?
dạy: Pháp môn bình đẳng không có cao thấp nhưng căn tánh của chúng sanh không
giống nhau, nhất là từ vô thỉ kiếp đến nay, nghiệp chướng, tập khí có sự khác
biệt rất lớn, vậy nếu gặp phải những trường hợp này, chúng ta thấy rất rõ đó là
nghiệp chướng hiện ra, đó cũng chính là điều mà thông thường chúng ta nói: Oán
thân trái chủ của họ đến gây chướng ngại khiến cho bạn khi nghe tiếng niệm Phật
thì sanh tâm phiền ghét. Vậy thì việc giải oán, thích kết thông thường mà nói
kinh Địa tạng quả thực rất có hiệu quả. Tại sao vậy? Vì hợp cơ, vậy phẩm Phổ
Môn có được hay không? Phẩm Phổ Môn cũng tốt, nhưng chúng ta phải biết Đức Thế
Tôn sau khi nhập diệt, muốn cho Phật pháp được trụ ở thế gian. Việc đại sự này
Đức Thế Tôn quả thực đã ủy thác cho Ngài Địa Tạng Bồ Tát hay nói cách
khác. Lúc Đức Phật không còn ở đời, Ngài Địa Tạng Bồ Tát thay mặt Đức Phật.
Thân phận của Ngài không giống như các vị Bồ Tát khác.
kinh Địa Tạng Bổn Nguyện. Trong phần tựa, chúng ta thấy sự thù thắng, trang
nghiêm của kinh không thể nói hết, Các vị thường nghĩ Đức Thích Ca Mâu Ni trọn
đời thuyết pháp độ sanh, có pháp hội nào mà thính chúng đều là chư Phật Như Lai
không? Không có, kinh Hoa Nghiêm cũng không có thù thắng như vậy. Chỉ riêng khi
nói kinh Địa Tạng thì mười phương chư Phật Như Lai đều đến làm thính chúng. Bạn
mới hiểu sự trang nghiêm này rất là hiếm có. Vậy thì công hiệu kinh điển này
đương nhiên cũng phải là rất hiếm có, nên thông thường tụng kinh Địa Tạng thì
hiệu quả đạt được thật khó nói hết.
còn nếu tụng các kinh khác mà có hiệu quả thì đó là do có duyên với họ.
Đức Quán Thế Âm Bồ Tát cũng có nhân duyên đặc biệt đối với thế gian của chúng
ta đây. Nếu không tụng kinh Địa Tạng mà tụng kinh Phổ Môn tôi tin là cũng như
nhau.
- 16. Mình vì người bệnh mà giới thiệu tụng kinh Địa Tạng, nếu
như bệnh tình càng nặng hơn, có thể là người nhà sẽ cho là Phật pháp không
linh,như vậy có phải tạo cho họ phỉ báng Phật pháp không?
chúng ta cũng phải nên biết. Khi con người ta mang bệnh, tụng kinh Địa Tạng là
giúp họ tiêu nghiệp chướng, nhưng mà tụng kinh Địa Tạng, đem công đức hồi hướng
cầu sanh Tịnh Độ, là đúng như pháp. Bạn có hiểu cái lý này. Đây là ba bậc vãng
sanh. Trong kinh Đại Thừa Vô Lượng Thọ, trong phẩm này có nói đến. Trong kinh
này có bốn đoạn lớn, ba đoạn trước là bậc thượng vãng sanh, bậc trung vãng sanh
và bậc hạ vãng sanh. Đoạn sau cùng hết đó chính là nói đọc, tụng tất cả các
Kinh điển đại thừa, bất luận là bạn có tu Tịnh Độ hay không cũng đừng mặc kệ.
Khi sắp qua đời, đem công đức mà bạn đọc, tụng Đại Thừa, hồi hướng cầu sanh
Tịnh Độ. Nếu như cái tâm này chân thành, khẩn thiết thì Phật sẽ đến tiếp dẫn.
Cho nên pháp môn Tịnh Độ này rất là rộng lớn, không phải hạng cuộc ở việc tin
hay không? Chỉ cần khi sắp chết mà có niềm tin vào nó thì sẽ được vãng sanh,
còn khi sắp chết mà không tin thì hết cách.
- 17. Phụ trách đưa vãng sanh, trợ niệm đã 3 năm, tất cả đều
thực hiện theo nghi thức của Tổ. Hiện tại có người đề xuất, chỉ cần niệm
một câu A Di Đà Phật đưa vãng sinh. Thực sự chúng con làm là: Xướng bài
tán Liên Trì, tụng kinh A Di Đà, thứ ba là tụng Tâm kinh, thứ tư là tụng
chú Vãng sanh, kệ tán Phật, niệm Phật mỗi ngày, niệm Phật hơn 20 tiếng
đồng hồ, rồi sau đó mới hồi hướng Tam Bảo, xin hỏi làm như thế có được
không?
nhiều đấy. Bạn phải biết là khi con người ta sắp chết thì đó là việc lớn nhất
của một đời người. Các vị Cổ Đức thường dạy chúng ta Tụng kinh không bằng tụng
chú, tụng chú không bằng niệm Phật.
thế nào? Trong tình trạng khẩn thiết nhất, chỉ cần nắm chặt lấy câu niệm Phật,
tất cả những thứ khác đều không cần, bạn phải hiểu là 1 câu niệm Phật này, tất
cả các kinh điển Đại Thừa mà Đức Thích Ca Mâu Ni Phật nói suốt 49 năm mà ngày
nay chúng ta gọi là Đại Tạng Kinh, tất cả đều nằm trong danh hiệu Phật đây,
danh hiệu Phật đây là Pháp môn đại tổng trì, là cương lãnh chung của Phật pháp,
không có thiếu một pháp nào.
Bỉnh Nam vãng sanh, sau khi vãng sanh rồi, trong suốt 49 ngày chỉ có một câu
niệm A Di Đà Phật, suốt 49 ngày không gián đoạn. Việc này ở Đài Loan rất là
hiếm có, thật là vô tiền khoáng hậu. Đến giờ vẫn không có trường hợp như vậy.
Đài Bắc của chúng ta đây, Hàn Quán Trưởng vãng sanh cũng 1 câu niệm Phật suốt
ngày đêm không gián đoạn, cũng niệm suốt 49 ngày, những việc này đều là nhân
duyên hiếm có, có thể đưa ra để các vị tham khảo. Đừng nên làm chi cho phức tạp
như vậy. Trong suốt 49 ngày tốt nhất chỉ nên niệm 1 câu A Di Đà Phật, công đức
vô lương vô biên.
- 18. Tụng kinh, niệm Phật bằng máy, xin hỏi người chết có được
lợi ích, thọ dụng gì không?
sao? Vì nó chỉ có hình thức âm thanh chứ không có tinh thần, cho nên tại sao
khi tụng kinh phải chí thành thì tụng mới có cảm ứng. Sự thực tâm đem tới cảm
ứng. Phương pháp này chỉ có thể là bất đắc dĩ, không có cách nào khác nên chỉ
dùng tạm thời. thực ra làm như vậy không đúng pháp.
tốt nhất là nên có thêm vài người cùng trợ niệm. Dùng máy thu âm để giúp chúng
ta trợ niệm thì được. Nếu như chỉ thuần túy dùng máy thu âm mà không có người
thì e rằng sẽ không có hiệu quả.
- 19. Có một vị cư sĩ độc cư, niệm Phật cầu vãng sanh Tịnh Độ.
Ngay khi người đó sắp vãng sanh, dùng máy niệm Phật hoặc đĩa CD để trợ
niệm, xin hỏi làm như vậy có thể dẫn dắt họ vãng sanh Tịnh Độ không?
rất hay. Nếu như không có mời được người đến trợ niệm thì dùng cách này là tốt,
nhất thiết phải có tiếng niệm Phật. danh hiệu A Di Đà Phật đêm ngày không gián
đoạn.
chết, điều quan trọng nhất là phải có người cảnh tỉnh họ, đừng để gián đoạn
tiếng niệm Phật, đừng để bị vọng tưởng. Cho nên có được bạn đạo giúp họ trợ
niệm thì rất tốt, còn không thì dung máy niệm Phật cũng tốt thôi. Máy niệm Phật
này đôi khi còn tốt hơn cả con người nữa vì con người còn có vong niệm. Con
người đôi khi còn có khởi tâm vong niệm, còn máy thì chỉ giúp người niệm Phật
nên không có khởi tâm vọng niệm
- 20. Người bệnh nhất tâm cầu sanh Tây Phương Tịnh Độ, đang
trong bệnh nặng, hôn mê, bất tỉnh, mình phải xử lý như thế nào để giúp
người bệnh vãng sanh?
là dùng máy niệm Phật để cho họ nghe tiếng niệm Phật bằng tai nghe, nó vừa
không quấy rầy người khác mà họ cũng có thể nghe tiếng niệm Phật. Người nhà thì
ngồi bên cạnh nhỏ tiếng giúp họ niệm Phật. Tiếng trợ niệm phải giống với âm
điệu của máy niệm Phật, được như vậy thì họ rất có thọ dụng.
- 21. Chồng của con bị bại liệt suốt 19 năm đã 2 lần được đưa
vào bệnh viện cấp cứu. Trong lúc hôn mê đã thấy cảnh địa ngục, sau khi
tỉnh dậy nói: Tôi phải sang thế giới Cực Lạc chứ không xuống địa ngục.
Nhưng do cơ thể yếu ớt nên niệm Phật thoái chuyển. Xin lão hòa thượng khai
thị cho.
địa ngục mà muốn sang thế giới Cực Lạc. Bạn nên giúp họ niệm Phật. Cơ thể yếu
ớt không thể niệm Phật được cũng không sao. Miễn nghe tiếng niệm Phật là được
rồi. Hiện tại máy niệm Phật là một công cụ trợ niệm rất tốt. Nếu bạn sợ quấy
rầy người khác, có thể dùng tai nghe cho họ nghe. Họ rất dễ bị hôn trầm (ngủ
gật), bạn hãy mở cho tiếng lớn hơn một chút, như vậy thì hôn trầm sẽ mất. Nếu
niệm được thì niệm theo máy niệm Phật, còn không niệm được thì thôi, đừng để
tiếng niệm Phật bị gián đoạn, được vậy thì mới có thể vãng sanh; có lòng tin,
cái gọi là không hoài nghi, không xen tạp, không khởi vọng tưởng, buông bỏ vạn
duyên, nhất tâm chuyên niệm thì hiệu quả cũng như nhau.
- 22. Ở cách người chết rất xa, xin hỏi mình ở nhà niệm Phật hồi
hướng có hiệu quả không?
tinh nước của tiến sĩ Giang Bổn Thắng đã chứng minh được; việc trợ niệm cho
người bạn ở cách xa là được.
ngày nào mình cũng khởi niệm cung kính niệm Phật hồi hướng cho người bạn ở rất
xa; chúng ta có được cái sức này. Tại sao? Vì sức niệm phật siêu vượt cả không
gian và thời gian, có xa hơn nữa cũng có thể đạt được. Thật không thể nói hết.
những việc như vậy Đức Phật có dạy rất rõ. Tất cả các Pháp đều do tâm tưởng
sanh, tâm tưởng thì không có thời gian và không gian, không bị hạn chế bởi
không gian và thời gian. Không có không gian tức là không có xa, gần. Không có
thời gian nên không có sau, trước.
niệm Phật tại đây hồi hướng cho họ tức khắc sẽ đạt được, cho nên chúng ta nên
biết, sau khi người đó mất rồi, rốt cuộc họ có đi con đường nào, chúng ta cũng
không biết được. Nếu chúng ta thường nghĩ, nhớ đến họ, thường tụng kinh, niệm
phật hồi hướng cho họ, như vậy đối với họ có lợi ích gì không? Nhất định là có
lợi ích. Lợi ích nhiều lắm đấy! Chúng ta phải hiểu cái ý này và chúng ta phải
thật sự làm việc này, biết chắc đó không phải là mê tín.
- 23. Đệ tử vì người chết mới tắt thở mà trợ niệm, có một bạn đạo
khai thị cho người chết, xin hồn người chết hãy ra giữa chân mày, đồng
thời mời một người nam dùng tay vuốt từ dưới bàn chân người chết lên mặt,
xin hỏi làm như vậy có đúng pháp không?
thể do tập tục bất đồng trong các nhóm tộc người. Trong Phật Pháp không có cách
nói như vậy. Trong Phật Pháp tiễn người chết, Pháp mà các vị đại đức cận đại đề
xướng đều dựa vào quyền “Sức chung tân lương” làm chuẩn tắc. Quyển sách này đã
được đại sư Ấn Quang thời cận đại, Ngài là vị Tổ thứ 13 của Tịnh Độ Tông đã
được Ngài giám định. Mấy năm gần đây chúng tôi tiễn người vãng sanh đều y chiếu
theo quyển sách này.
- 24. Đệ tử thường ngày y theo lời dạy của pháp sư tu học, nhưng
khi trợ niệm cho người chết, có thể tham chiếu theo cách siêu độ trung ấm
thân mật tông không?
thì có thể, còn không có người chỉ dẫn thì không cần. Cứ dùng cách chỉ dẫn của
Tịnh Độ Tông thì rất có hiệu quả, đồng thời cũng nêu lên một tấm gương tốt:
chuyên sâu 1 môn, trường kỳ huân tập, làm được pháp chân chánh đã nói, không
xen tạp, không nghi ngờ.
- 25. Làm thế nào để trợ niệm, khai thị cho động vật?
thông đạt Phật Pháp rồi, vì vậy phải luôn thường nhớ lấy: nếu gặp phải những
loài động vật, chúng ta nên niệm Phật hồi hướng cho nó, chú nguyện cho nó,
chuyện bình thường nhất tức là niệm A Di Đà Phật hồi hướng cho chúng. Nếu như
biết niệm tam quy y thì càng tốt. Cách niệm quy y cho chúng không giống như
cách niệm quy y của chúng ta.
địa ngục.
ngạ quỷ.
bàng sanh.
sanh, nghĩa là chúng ta quy y cho các chúng sanh không đọa vào 3 đường ác, sau
đó đọc tiếp 3 câu này.
các loài động vật, chúng ta phải niệm Phật, hồi hướng cho chúng, niệm tam quy
cho chúng.
- 26. Khi trợ niệm mình dùng cách hồi hướng khắp hay chỉ hồi
hướng riêng cho người đã mất?
nhất thiết phải dùng cách thức riêng cho người mất, không nên hồi hướng chung,
hồi hướng chung là dùng cho pháp hội.
NIỆM VÀ CÁCH SẮP ĐẶT
- 1. Có phải số người trợ niệm càng nhiều càng tốt?
tâm chân thành, thanh tịnh, tâm từ bi, niệm câu danh hiệu Phật này. Người trợ
niệm càng nhiều càng tốt.
trường đây có thể khiến cho các loài quỷ thần trong đường ác không dám đến gần.
Nếu người trợ niệm ít, trợ niệm mà không có thành ý thì quỷ thần trong đường ác
thường tìm sơ hở, nó sẽ thừa chỗ yếu mà dập. Một chút đây chúng ta cũng phải
đặc biệt chú ý, cho nên nếu có người hỏi ngộ nhỡ không tìm được người trợ niệm,
chúng tôi có thể dùng máy trợ niệm được không? Họ chỉ cần trả lời có thì tốt
hơn không có 1 chút thôi. Tốt nhất là nên có người đến niệm. Đây là điểm khác
nhau.
- 2. Số người trợ niệm càng nhiều càng tốt hay là sức cầu thanh
tịnh rồi chỉ thông báo cho một vài người biết là được rồi?
không được quá nhiều người, nếu như quá nhiều người thì phải phân ban. Khi
người bệnh sắp chết, trước mắt, tốt nhất nên có 4 người, trong Phật Pháp 4
người gọi là 1 chúng, là 1 đoàn thể, không nên quá nhiều, nhiều người quá sẽ
gây ồn, từ trường sẽ không tốt, bạn phải hiểu điều này. Nếu như thật sự có
phước báu, có nhiều người đến, có thể đến niệm Phật đường niệm Phật rồi hồi
hướng cho họ, không nên niệm tại phòng của họ, vậy thì được.
ở Đài Trung, lúc thầy Lý vãng sanh, bên cạnh chỉ có mấy người học trò, mấy
người học trò thường chăm sóc thầy, mà ở niệm Phật đường thì có 600 người, niệm
suốt 49 ngày đêm không gián đoạn, lúc đó tôi thấy vậy rất là vui. Đại khái là ở
Đài Loan. Đây là trường hợp vô tiền khoáng hậu. Đó thật sự là có phước báu. 600
người niệm suốt 49 ngày đêm, không gián đoạn, có thể chịu được không? Không
phải vậy. Người này niệm mệt rồi thì đi ra, thay cho người khác vào niệm.
Học trò quá nhiều, có mấy mươi ngàn người, cho nên niệm Phật đường chỉ có 600
chỗ ngồi, vì vậy rất nhiều người phải đứng bên ngoài, nhìn thấy có người đi ra
thì người khác liền thay vào. Đây là kết quả mà thầy đã dạy suốt 38 năm với đại
chúng. Sự thù thắng không gì sánh bằng.
- 3. Khi chết không mong được người khác trợ niệm vì không thích
người ta ra vào nhà, không thích mình sau khi chết bị người ta xúc chạm,
thử thăm dò đầu, chân để xem sau khi chết đi về đâu, cho nên muốn riêng
một mình vãng sanh tại nhà. Xin hỏi suy nghĩ như vậy có đúng không?
suy nghĩ như vậy là chính xác, còn nắm không vững là không chính xác. Phải nắm
vững thì mới được. Nếu không nắm vững mà có một vài sự lo lắng thì nên để cho
một ít người, ví dụ 2, 3 người cũng được, chứ không nên mời đến đây nhà, vậy là
quá nhiều, chỉ nên 2, 3 người luân phiên để họ đủ duy trì suốt 24 giờ. Người
quan tâm bạn, giúp đỡ bạn, trợ niệm bạn không bị gián đoạn, làm như vậy là lý
tưởng nhất.
CÓ LIÊN QUAN CẦN PHẢI SẮP ĐẶT KHI TRỢ NIỆM
- 1. Khi trợ niệm cho người lâm chung có cần phải gõ mõ không?
gõ mõ, 4 người thành 1 băng, quây quanh giường của người bệnh để họ nghe, nếu
tinh thần của họ còn minh mẫn thì hãy cùng niệm theo, còn như tinh thần không
khỏe thì nghe theo, suốt 24 giờ không gián đoạn.
- 2. Khi trợ niệm cho người sắp chết, nhất định phải treo tượng
Phật, thắp hương, cúng nước không?
thì rất tốt, tốt nhất là khi lâm chung hãy để cho họ nghe được tiếng niệm Phật,
nhìn thấy tượng Phật họ sẽ có ấn tượng, sẽ có sự trợ giúp rất lớn đối với họ.
- 3. Khi trợ niệm phải treo tượng Phật như thế nào?
bệnh nặng, tượng Phật phải được treo dưới chân giường của họ. Họ nằm trên gối,
vừa mở mắt ra thì sẽ thấy tượng Phật ngay chứ không phải treo tượng Phật ở trên
đầu giường của họ. Treo trên phần đầu giường thì khi mở mắt ra họ sẽ không nhìn
thấy. Bạn phải hiểu điều này. Nếu treo được 3 bức tượng thì rất tốt. Tại sao?
Vì nếu họ ngó 2 bên thì đều có thể nhìn thấy. Nhất định phải chú ý đến việc họ
vừa mờ mắt ra, có xoay đầu thế nào họ cũng có thể nhìn thấy tượng Phật. Nghe
được tiếng niệm Phật, nhắc nhở họ chánh niệm, không được làm cho họ khởi tâm
luyến ái, không được để họ khỏi phiền não. Việc này quan trọng hơn so với bất
cứ thứ gì khác.
- 4. Khi trợ niệm người chết có cần phải đắp tấm vải vãng sanh
hay là dùng mền Quang Minh không?
dùng mền Quang Minh đều không quan trọng. Điều thực sự quan trọng đó là sức
công phu, tu trì của mình, tuyệt đối không phải nhờ đắp tấm Vãng Sanh hay mền
Quang Minh mà được vãng sanh, còn không đắp nó thì không được vãng sanh.
vãng sanh thì cần gì phải tu hành. Chúng ta làm nhiều tấm Vãng Sanh là được
rồi, mỗi người chúng ta đều được vãng sanh rồi, cho nên tấm Vãng Sanh và mền
Quang Minh chỉ là thứ yếu chứ không phải là thứ trọng.
phải tu học đúng y như lý, như pháp.
niệm Phật vãng sanh đều nằm ở trong kinh Vô Lượng Thọ, cho nên các vị phải đọc,
tụng kinh Vô Lượng Thọ cho kỹ lưỡng thì các vị sẽ hiểu thôi.
- 5. Khi trợ niệm cho người, có người thỉnh một vị đại đức Mật
Tông đến trước người đó rải cát Kim Cang, đệ tử đành phải rời khỏi đó, xin
hỏi làm như vậy có đúng pháp không? Cát Kim Cang có thực sự siêu độ người
chết thoát khỏi 6 đường không?
là nước Đại Bi, người thật sự có đạo hạnh, thật sự có tu hành thì sự gia trì
của họ mới có tác dụng, còn nếu như không phải thực sự công lực của họ thì về
mặt này hiệu quả của họ không lớn.
có miệng mà vô tâm thì không có chút tác dụng nào, cho nên bạn phải biết điều
này đúng hay là lời của chư Tổ Trung Quốc chúng ta đây là đúng. Làm mà không
được thì phải quay lại coi nơi mình, không nên nhờ vào sức bên ngoài, sức bên
ngoài phần nhiều đều không thể nương cậy. Tốt nhất là nên dựa vào chính sức của
mình. Bản thân có tín tâm kiên cố. Giống như chứng bệnh ung thư của một người ở
Sơn Đông. Đây là việc rất nghiêm trọng, nhờ có tín tâm của ông ấy mà tiêu chứng
bệnh ung thư. Việc này thực ra không phải dễ. Hiện giờ ông ấy còn để lại 2 tấm
ảnh để làm kỷ niệm, thường đưa cho người ta xem. Một tấm chụp ở bệnh viện, là
tấm mà ông ta dùng ý chí để tự điều trị. Tấm thứ 2 thì không có. Cho nên phải
tin vào mình. Tin vào người khác là sai rồi.
mổ của bác sĩ thì không thể nào bảo đảm tính mạng của mình, cho nên ông ấy tự
dùng ý niệm của mình để chuyển đổi. Cái này chúng ta có thể dùng pháp sám hối.
Sám hối phát nguyện có thể chuyển đổi.
- 6. Xin hỏi có thể đốt tấm vãng sanh được không?
biết, xin đi hỏi người làm ra tấm chăn đó coi có thiêu được không?
nói: Phàm những gì có tướng đều là hư vọng, bạn đốt nó cũng tốt mà không đốt nó
cũng tốt.
- 7. Người tắt thở rồi nhưng chưa liệm xin hỏi có cần đốt đèn
dưới chân không?
tục, tập tục của người đời. Nếu như hành tang y theo pháp Phật thì không cần
thứ này. Y chiếu theo pháp Phật làm thì cũng có thể, còn nếu như không thể hành
tang theo Phật giáo thì bất đắc dĩ cũng phải y theo Pháp thế gian. Tại sao? Vì
trong nhà nhiều anh em, chưa chắc ai nấy cũng đều học Phật. Nếu bạn làm theo
Phật pháp mà họ không đồng ý mà bạn làm thì cũng không được, nên phải tùy duyên
thôi. Đó gọi là “gia hòa vạn sự hưng”.
THỜI ĐIỂM KHAI THỊ KHI LÂM CHUNG
bệnh sắp chết chúng ta phải khai thị như thế nào?
chúng ta phải tôn trọng người vãng sanh mà chúng ta quan tâm đây, nên hỏi thử
người thân trong gia đình họ: Thường ngày họ nghĩ những gì? Họ muốn điều gì?
Những thói quen trong đời sống thường ngày là gì? Ta phải hiểu hết những điều
đó, để có thái độ thế nào nơi phòng bệnh của họ, mình phải nói những
lời gì? Làm những gì? Và làm cho thật khéo léo, thật đúng pháp, để cho mọi
người tôn kính. Không được làm theo ý của mình, bạn thấy là vừa ý nhưng những
bà con thân nhất bên cạnh cho là bạn ác ý. Đó có phải là làm ơn mắc oán hay
sao? Thật không dễ đâu. Nhất là đối với những đứa con của họ, có một vài người
tin Phật, còn bản thân người bệnh không tin Phật, cả nhà đều không tin Phật.
Trường hợp này khó độ nhất. Phải dùng chân trí tuệ, phương tiện thiện xảo thật
sự. Phải hiểu người này lúc sanh tiền thích cái gì? Mong muốn cái gì? Tùy theo
sự thích, sự mong muốn của họ mà khai thị. Lời khai thị phải đơn giản, rõ ràng,
ngôn ngữ càng ngắn càng tốt, không được giảng bất cứ lý luện gì, lúc này nói lý
luận không kịp đâu. Tùy theo sở thích họ mà hướng dẫn : “Những gì mà bạn thích,
bạn mong cầu, khi đã gặp Đức A Di Đà rồi thì xin sẽ được toại nguyện, Đức Phật
sẽ giúp bạn”; nếu họ là người không biết Phật Pháp bạn nói gia trì thì họ không
hiểu, đừng nên có sự giải thích, cứ nói là Phật sẽ giúp bạn, nếu bạn có lòng
thành cầu xin thì sẽ có ứng nghiệm, những lời này họ nghe sẽ hiểu được. Họ sẽ
vui mừng, Sự an ủi. Tiền đồ của mình rất có hy vọng. Ở thế giới Cực Lạc đời đời
kiếp kiếp bạn sẽ gặp được những người tốt, thân bằng quyến thuộc. Đức Phật sẽ
giúp bạn. Trong đây cũng có không ít, nếu có khả năng họ đã sang thế giới Cực
Lạc an cư lạc nghiệp rồi. Phải dẫn dắt họ bằng những lời này. Còn bản thân họ
tin Phật, cả nhà tin Phật thì dễ làm rồi, cứ theo “Sức chung tu trì” ai cũng
phối hợp dễ làm. Khó làm nhất là cả gia đình không hiểu không tin Phật Pháp,
rất khó hợp tác với bạn. lúc này phải thể hiện trí tuệ thật sự của bạn, thể
hiện phương tiện thiện xảo của bạn.
chúng ta mới khai thị được? Phải khai thị như thế nào?
chết, tất cả nghiệp thiện ác mà họ đã tạo trong đời lúc này đều hiện ra cả ,
cho nên chúng ta thấy có nhiều người bệnh trong trạng thái sắp chết hoặc trước
khi lâm chung bốn hay năm ngày hoặc một tuần, lúc đó họ có hiện tượng nhìn thấy
có nhiều người thân, quyến thuộc đến ở ngoài cửa. Những người họ thấy là người
thân quyến thuộc đã qua đời rồi. trong kinh Địa Tạng nói rất rõ ràng: Đó
Là cảnh âm hiện ra, cảnh giới này rất xấu, vậy có phải là người thân quyến
thuộc của họ không? Không phải, đó là oán thân trái chủ của họ biến thành người
thân quyến thuộc đến để dụ dỗ họ, dắt họ đi. Sau khi dắt đi rồi họ sẽ báo thù.
Những sự kiện này có nói trong kinh Địa Tạng. Nếu họ gặp cảnh tượng này bạn
liền cảnh tỉnh họ: Đừng để ý đến, bất kể là ai, cứ yên tâm niệm Phật, họ vừa
chuyền ý niệm thì cảnh giới đó biến mất. Khai khai thị khi lâm chung chính là
câu như trước này. Lúc bấy giờ không được tụng kinh, lời kinh quá dài, mình
càng tụng đầu óc họ càng rối loạn, vậy là được yên rồi, đừng nói thêm một lời
nào khác. Cứ một câu chuyên họ vững tâm niệm Phật, cầu sanh Tịnh Độ thấy cái gì
cũng đừng quan tâm đến. Nếu thấy Phật A Di Đà đến thì theo ngài đi, nếu không
phải Phật A Di Đà thì cho dù chữ Phật, Bồ Tát nào cũng đừng để ý đến. Khi lâm
chung khai thị chỉ mấy câu như vậy. Canh người bệnh phải canh mấy ngày chỉ nói
một câu này ngày đêm đừng gián đoạn lúc nào cũng phải cảnh tỉnh họ giữ gìn
chánh niệm cho họ cho nên người được vậy là có phước báu, có đc thiện tri thức
bên cạnh nhắc nhở, đánh tan vọng niệm của họ, đánh dẹp lời dụ dỗ của oán thân
trái chủ, giúp cho họ đề khởi chánh niệm, cùng niệm Phật theo mọi người. Lúc họ
không niệm đc, lúc cơ thể suy yếu họ có thể nghe đc hoặc thấy môi họ còn mấp
máy, điều này rất quan trọng khi lâm chung có khai thì là câu này, phải coi họ
chánh niệm cho rõ ràng . Chánh niệm là gì? Là nhất tâm niệm Phật A Di Đà, đừng
để cảnh giới cõi âm hiện ra làm rối loạn. Công đức vô lượng. Bà Hàn Quán Trưởng
vãng sanh rất ít thấy cảnh giới này nhưng vẫn có hai lần, đây là số lần ít nhất
mà tôi từng chứng kiến. Bà ấy có hai lần, hễ Bà vừa nói là tôi lập tức đánh tan
ngay “ đừng để ý đến chúng” Bà ấy nói “Dạ” và niệm Phật theo chúng tôi “Dạ” :dù
họ là người thiện hay người ác, là oan gia hay thân thuộc tất cả đều mặc kệ.Nếu
họ không có nói nhưng cảnh giới này một câu niệm Phật niệm đến cùng không cần
phải khai thị thêm nữa
TU TỊNH ĐỘ
một thời gian thì khai thị thân trung ấm cho người mất không? Nếu khai thị thì
người mất có lợi ích gì không?
thiết khi trợ niệm thường thì gọi là chết nghĩa là bác sĩ xác định họ đã chết.
Tốt nhất là từ 12 đến 14 tiếng đồng hồ, trong thời gian này chỉ có trợ niệm
giúp họ bằng một câu niệm Phật. Trước khi họ tắt thở, lúc họ còn bệnh nặng
không nên khai thị cũng đừng giảng kinh, cũng đừng xướng niệm những thứ này làm
gì đều là quấy rầy, chỉ có một câu niệm A DI ĐÀ PHẬT , còn khai thị thì chỉ cần
một câu “Cầu sang Tây Phương Tịnh Độ” đây là diều thọ dụng nhất không để cho họ
có sự suy nghỉ gì khác, nhu vậy là sai. Nếu như trong lúc đó họ nhìn thấy người
thân thì người đó đã qua đời, có hiện tượng này, mấy người này có đến thì nhắc
nhở đừng đi theo họ, chờ Phật A Di Đà đến. Thấy Phật A Di Đà rồi mình đi theo
ngài, bất cứ người nào đến, bất cư Chu Phật Bồ Tát nào đến mình cứ mặc kệ, điều
này rất quan trọng . Đừng nên nói điều gì khác nữa. Một câu A Di Đà niệm cho
đền cùng thì đối với họ rất có thọ dụng. Điều này trong “Sức chung Tu Tri,
Sức trung Tân Lương có nói rất rõ, bạn nên xem nhiều lần cho biết, nhất
là phát tâm trợ giúp, quan tâm khi lâm chung, nhất định mình phải có kiến
thức, nếu không thì bạn chẳnng những không làm lợi ích gì cho họ mà còn sanh ra
tác dụng phụ nữa.
trương khi lâm chung hoặc giả là đã siêu tiếng vãng sanh rồi phải nên khai thị.
Khai thị cho người mất và oán thân trái chủ của họ, cũng có người chủ trương
không cần phải khai thị chỉ cần một câu niệm Phật, niệm cho đến cùng. Xin hỏi
cách nào đúng Pháp hơn?
khi tắt thở, nghĩa là lúc bác sĩ chịu thua. Trước khi họ tắt thở, lúc này một
câu niệm Phật là quan trọng nhất, khai thị tức là đánh sang đường khác, không
đúng. Có khai thị đi nữa thì thật ra chỉ có một câu. Nếu như họ nói có thấy
người này người khác đến, có người kia lại hoặc chư Phật chư Bồ Tát nào đến thì
hãy nói với họ là đừng để ý đến, 1 câu niệm Phật đến cùng. Có khai thị thì chỉ
có câu này : nếu như họ tắt thở qua đời rồi thành trung ấm, trung ấm thì khai
thị được, lúc này khai thị thì nên đơn giản, tóm tắt nhưng khuyên nhủ họ cầu
sanh Tây Phương tịnh Độ, nhất là dặn họ đi theo Đức Phật A Di Đà và đừng đi
theo người khác, lúc khai thị đây đừng giảng đạo lý gì khác đó là vì sợ họ đi
sai đường, nếu đi sai, đi lạc thì phải chỉnh sửa lại cho đúng, điều này cũng
rất quan trọng, phải nói cho họ rõ lợi ích của sự niệm Phật thật sự xa lìa khổ
được vui. Có 1 vài người tình chấp rất sâu nặng, không xả nổi lìa khỏi gia
đình, quyến thuộc. Nếu như vậy thì phải nói với họ đến thế giới Cực Lạc bạn mới
thật sự mãi mãi sống bên cạnh người thân yêu của mình, còn như đã đi đường khác
rồi thì bạn sẽ theo nghiệp mà lưu chuyển. Đến thế giới Cực Lạc bạn phải có
thiên nhãn thiên nhĩ, bạn có thần túc, bạn có đầy đủ thần thông, bất cứ người
thân quyến thuộc của họ sanh vào đường nào bạn cũng đều biết và họ có bị khổ
nạn như thế nào bạn cũng có thể giúp đõ, đây là những lời mà người bình thường
rất thích nghe.
sự khai thị cho người chết và người bệnh rất khác nhau. Cần cầu Lão Pháp sư hãy
chuẩn tắc nội dung khai thị để tiện cho các bạn đồng tu tham chiếu?
nay Tổ sư đã có quy củ chúng ta không nên làm thêm, người chết lúc này quan
trọng nhất là không nên khởi một vọng miệm, chỉ có một niệm, đó là nhất tâm
niệm A DI ĐÀ PHẬT, cho nên không có loại khai thị thứ hai, lúc này mà nói đến
khai thị là sai rồi, lúc này mà bảo họ nghe kinh nữa là sai rồi, câu niệm Phật
là cần thiết quan trọng, niệm sau cùng là niệm Phật nhất định sẽ được vãng
sanh. Còn về Phật pháp nói mười niệm, một niệm câu này trong bốn mươi tám lời đại nguyện mười niệm đến một
niệm đều được vãng sanh. Có được vãng sanh không là do một niệm sau cùng này.
Cho nên phải quan tâm đến niệm sau cùng của họ, niệm nào cũng là A DI ĐÀ PHẬT
không được cho niệm thứ hai. Vậy thì khi nào khai thị? Khi nào họ nói với bạn
những gì họ đã nhìn thấy, nhìn thấy người nào đó đứng bên cửa, những người họ
nói đều là những người họ đã qua đời, đó là người thân của họ lúc này. Bạn phải
nói họ niệm A DI ĐÀ PHẬT đi đừng để ý đến họ nữa, có khai thị là câu này đây là
câu khai thị tốt nhất đối với người sắp chết, cảnh giới gì xảy ra đều mặc kệ.
Họ thấy Địa Tạng Bồ Tát, Di Lạc Bồ Tát cũng mặc kệ. Thấy Thích Ca Mâu Ni Phật
cũng mặc kệ các Ngài. Nếu Đức Phật A DI ĐÀ đến thì theo Ngài. Có thấy chư Phật
Bồ Tát nào cũng mặc kệ. Đây là sự khai thị quan trọng nhất đừng nói một câu dư
thừa, một câu xen tạp cũng không được có, điều này mới là quan trọng. Lúc này
không phải lúc giảng kinh hay khai thị.
là đứa trẻ bị bệnh nặng, từ ba tuổi trở xuống, chúng ta có cần khai thị lâm
chung không? Việc trợ niệm cho trẻ nhỏ có khác với người lớn không?
hiểu, chỉ dạy chúng niệm Phật, nghĩ tới tượng Phật. Thấy Đức Phật A DI ĐÀ đến
thì hãy theo Ngài, khai thị như vậy là được rồi không cần nói nhiều, có nói
nhiều chúng cũng không hiểu được. Cứ niệm Phật không gián đoạn, bày tượng Phật
trước mặt chúng.
trợ niệm cho sư phụ xuất gia, bấy giờ phát hiện không có đủ điều kiện vãng sanh
lại không có ai khai thị, như vậy hàng cư sĩ tại gia có nên khuyên vị sư phụ
xuất gia nên bỏ vạn duyên giữ vững tín tâm cầu sanh sang thế giới Tây Phương
Cực Lạc, nhất tâm niệm danh hiệu Đức Phật A DI ĐÀ. Xin hỏi như vậy có đúng Pháp
không?
người tại gia trợ niệm cho người xuất gia cũng cần giúp đỡ họ, nếu bạn thức
tỉnh được họ thì bạn là bậc Bồ Tát, bạn đã thực sự giúp được họ. Lúc này đây là
thời khắc quan trọng. Nếu như thấy họ không tập trung ý chí tinh thần thì mấy
câu này đây quan trọng hơn bất cứ cái gì khác cho nên bạn đừng sợ thần tướng
người xuất gia, nếu sợ thì bạn không hiểu gì về Phật Pháp. Bạn thấy trong kinh
nào trong Phật Pháp cũng nói về Phật Pháp là Pháp bình đẳng về lý bình đẳng
cũng bình đẳng. Bốn chúng đồng tu phải giúp đỡ nhau nhất là vào lúc này. Lúc
này là thời đoạn người xuất gia cũng rất là vất vả, rất là đáng thương. Tuy là
người xuất gia nhưng không phải ai cũng có cơ hội hiểu rõ chánh Pháp, Tu Trì
chánh Pháp, còn có rất nhiều vấn đề khác nữa, cho nên nếu gặp phải cơ duyên này
chúng ta phải giúp, nhất định không có nghi ngờ.
bệnh đến trạng thái hôn mê vì người bệnh và gia đình không tin Phật nên không
thể niệm Phật trợ niệm. Có nên tụng kinh Địa Tạng trước mặt người bệnh và trước
khi tụng kinh phải khai thị cho người bệnh như thế nào?
Điều này thì hơi phiền, nếu bạn nói họ không Tịnh độ mà còn tin Pháp môn khác,
vậy thì được họ tin Pháp môn nào thì người ta dùng nghi thức pháp môn đó kinh
hoặc luận đều tốt. Tuy nhiên đối với người cả đời chưa tiếp xúc với Phật Pháp
vậy mà khi lâm chung có khi khuyên họ giảng cho họ nghe y chánh trang nghiệm
của Tây Phương Cực Lạc. Lúc này thường thì khi nghe xong họ sanh tâm hoan hỷ.
Trước khi tôi còn ở Mỹ có một vị cư sĩ khi lâm cư mới nghe tới Phật pháp và đã
được vãng sanh. Khi lâm chung từ một niệm đến mười niệm đều có thể vãng sanh,
đây là do nhân duyên thù thắng, đánh thức thiện căn trong đời quá khứ của họ,
cho nên trong khoảng thời gian rất ngắn, trong khoảng hai, ba ngày mà họ có thể
công phu không gián đoạn như vậy có thành tựu liên quan sự việc này, chúng ta
thấy nguyện thứ 18 trong 48 lời Nguyện của Đức Phật A DI ĐÀ. Người sắp chết
khai thị cho họ, điều quan trọng nhất là buông bỏ vạn duyên, buông bỏ tất cả
những gì mà mình đeo mang, người bình thường khi lâm chung đều có thể buông bỏ
tài sản, sự nghiệp, người thân quyến thuộc, đâu là chướng ngại rất lớn.
nhất tâm hướng Phật, đi vãng sanh theo Phật, đây là Pháp tối thượng thừa. Việc
khai thị khi lâm chung trong kinh Địa Tạng có đưa ra một kiểu mẫu “hãy bảo họ
đem của cải mà người mất yêu thích nhất đem bán đi để làm phước cho người mất”
trong việc tu phước việc thù thắng nhất đó là cúng dường tam bảo, cách thức
cúng dường tam bảo là tạo tượng Phật, nếu như không có nhiều tiền của thì có
thể làm gì? Có thể in tượng Phật, qua sự kết duyên của chúng ta, bức tranh
tượng Phật đầy màu sắc được in ra, đây gọi là cúng dường Phật bảo, ấn tống kinh
sách, hiện giờ bao gồm máy quay phim, máy ghi âm đĩa CD gọi là cúng dường pháp
bảo. Cúng dường cho người xuất gia gọi là cúng dường Tăng Bảo, như vậy hãy đem
nhũng gì họ tích chứa, những gì họ yêu thích cúng dường Tam bảo, rồi đem công
đức này hồi hướng cho họ để đính thân họ nghe thấy, hiểu rõ, nhũng thứ này là
vật ngoài thân mình không thể mang theo được. Công đức cúng dường họ có thể
mang theo làm cho họ không buồn lo, không đeo mang. Nếu như họ là người giàu có
họ có thể cúng lớn hơn. Xưa khi có người đem nhà của mình để đem cúng dường làm
chùa, công đức này càng lớn hơn.
Nam kinh, tham quan các kinh ở Kim Lăng, ở Kim Lăng có nhà cư sĩ Dương Văn Sơn,
sau khi vãng sanh ông ấy hiến ngôi nhà của mình để làm nơi khắc kinh cúng dường
Tan Bảo. đây là việc làm của người giàu có, cách làm này rất thù thắng, ông ấy
là người hiểu Phật, là người học Phật, ông ấy hiểu cách làm của ông ấy là tài
thí, pháp thí, vô úy thí đều có đủ cả. Trong các thứ cúng dường, cúng dường
pháp là hơn hết. Ông đã đem nhà cúng dường làm nơi khắc kinh. Chúng tôi có tham
gia qua. Những chuyện này là tấm gương tốt nhất cho chúng ta noi theo.
niệm Phật vãng sanh. Nếu ông ấy không niệm Phật không cầu vãng sanh, với công
đức này, ông ấy cũng được sanh lên trời hưởng phước.
VIỆC TRỢ NIỆM VÀ THÁI ĐỘ NÊN CÓ.
nào mới có hiệu quả?
tiếng mà không có tâm thì không có hiệu quả. Người trợ niệm trong khi đang trợ
niệm nếu như công phu được thành phiến, nhất tâm bất loạn thì người đó được
siêu độ, cái lý này ở đây chúng ta phải để tâm thể nghiệm cho thật kĩ, thức
tỉnh họ niệm danh hiệu của một tôn Phật. Người bệnh sau khi thấy niệm Phật thì
nên chép mồm, nên sám hối thì mới có thể trừ tội ngũ vô gián, còn nếu người này
nghe được câu niệm Phật mà không chút tỉnh giác, không chút sám hối, tại vì
sao? Vì trước đây họ không tin Phật Pháp, không chịu niệm Phật, đây chình là
một lời qua tai, Bồ Đề muôn thuở. Nếu như người này có học Phật, có hiểu Phật
Pháp thì dù có tạo tội cực đi nữa, nhưng khi sắp chết có người cảnh tỉnh họ,
qua sự cảnh tỉnh này họ sẽ sanh tâm hối hận, sanh tâm hổ thẹn sánh hối, đoạn ác
tu thiện. Hiện tại đây họ đang nằm trên nằm trên giường bệnh sắp chết làm sao
đoạn ác tu thiện, đoạn ác tức là thiện, niệm sánh hối này chính là thiện, đính
thực có thể trừ tội ngũ vô gián, nếu sức sám hối này mạnh họ có thể sanh về
trời, có thể giúp họ sanh cõi trời Đao Lợi, có thể sanh vào cõi trời người để
hưởng phước.
tâm không được chuyên nhất, xin hỏi người chết có được lợi ích không, có nên
lui ra không?
trợ niệm rất quan trọng, nếu không có lòng có nhiều vọng niệm, niệm Phật không
được chuyên tạm thì tốt nhất là nên lui ra không nên tham gia trợ niệm không
làm phương hại đến họ, vì không có thành ý nên từ trường niệm Phật của bạn
không tốt, trong khi họ niệm rất thành tâm thành ý bạn lại quấy rầy từ trường
của người khác, sự cảm xúc của người chết, bị bệnh nặng cảm xúc của họ rất minh
mẫn tốt nhất là nên tránh xa, làm vậy có lợi cho người mất.
chúng sanh có cần đủ tâm thanh tịnh và đức hạnh tốt không? Nếu như chưa tu được
thanh tịnh thì có phải trợ giúp cho chúng sanh rất nhỏ không? Và có nên tham
gia trợ niệm nữa không?
Công phu không tới nơi, tâm không thanh tịnh thì công phu niệm Phật công đức
rất ít. Tuy là ít nhưng cũng giúp được việc, có giúp còn hơn không, dần dần
trong sự giúp đỡ mình được bồi dưỡng thêm, dược nâng cao lên, được vậy là đúng.
lúc hôn mê khiến quên mất câu niệm Phật. xin hỏi thế nào để đề phòng?
sanh bệnh, nếu bệnh thì có lúc mê, quên hết câu niệm Phật. người khác có trợ
niệm cũng nghe không được, trường hợp này có rất nhiều. một đám đông trợ niệm,
họ trợ niệm cứ mặc họ, còn bản thân người bệnh vẫn còn vọng tưởng, không còn
cách nào nữa thì làm sao mà trợ niệm. Tốt hơn là không nên niệm, chỉ làm tròn
bổn phận mà thôi.
sanh hay không nhất định là do họ. Người khác giúp họ nếu họ chịu nge theo thì
tốt, nếu không bằng lòng nghe theo thì làm sao mà giúp.
được khi lâm chung mình trợ niệm cho họ có hiệu quả không?
được tiếng, nhĩ căn của họ bị chướng ngại nhưng thần thức của họ không bị
chướng ngại. lúc họ sắp chết các căn mất tác dụng còn thần thức còn biết nên niệm
Phật nhất định có hiệu quả.
nghiệp vậy trợ niệm có tác dụng không?
nói rất hay: “Ác đầu không ngại thiện sau”. Một người khi còn trẻ tạo ác, trung
niên cũng tạo ác, lúc về già hối hận làm việc thiện vẫn còn kịp, họ vẫn làm
việc tốt, chỉ cần họ biết quay đầu, thậm chí như vua A Xà Thế, khi lâm chung
mới hồi đầu, mới biết sám hối nhưng vẫn còn kịp, chỉ cần hơi thở chưa dứt.
giảng cái lý này cho kỹ cho rõ, nếu như họ tỉnh ngộ hồi đầu hướng thiện thì đều
có thể vãng sanh. Cho nên không được nói rằng người này tạo ác nhiều, lúc chết
coi như bỏ, cứ mặc kệ bỏ cho họ là sai rồi. Lúc họ sắp chết phải trợ niệm cho
họ, thường xuyên bảo họ, cảnh tỉnh họ. họ hồi đầu coi như bạn đã giúp một người
ra khỏi sáu đường luân hồi thành Phật. Công đức vô lượng đó, bất cứ việc làm
tốt nào ở thế gian cũng không thể so sánh với công đức này. Nếu bạn có thể tiễn
một người vãng sanh thì đảm bảo người đó đi làm Phật rồi.
Quảng Châu khi lâm chung, cư sĩ ở đó rất sợ trợ niệm. công phu chưa đủ sức. Họ
cũng thỉnh pháp sư Singapore trợ niệm. Làm vậy có hiệu quả không? Có sanh ra
mâu thuẫn không?
Người đang niệm Phật với chúng tôi đây, bất luận tại gia hay đã xuất gia cũng
đều phải có tâm chân thành thì người chết mới được lợi ích, chân thành, thanh
tịnh nhất định sẽ được lợi ích mà họ đạt được cũng lớn hơn, đây là cái lý muôn
đời.
niệm rồi, sắc mặt người chết trở lại đẹp thân thể mềm hơn. Đó có phải là
do trợ niệm không?
với chúng tôi đây, khi tiễn biệt những bạn cùng học cùng tu, chúng tôi có quá
nhiều kinh nghiệm, chúng tôi đã thấy nhiều, lúc họ ra đi gương mặt khó coi,
thân người họ bắt đầu cứng đờ, nhưng khi được mọi người trợ niệm từ mười đến
mười hai tiếng đồng hồ, thử nhìn lại thì thấy gương mặt họ rất đẹp, cơ thể mềm
mại do đó có thể nói công đức trợ niệm không thể nói hết. Vậy khi có hiện tượng
này họ có được vãng sanh không? Việc này không đủ để khẳng định. Nhưng mà cho
dù không thể vãng sanh, có nhiều người niệm Phật giúp họ, nếu như bản thân họ
thiện căn sâu dày, cả đời này không tạo nghiệp nặng gì cả thì không đoạ đường
ác. Tiếng niệm Phật sẽ gọi họ trở lại, không đọa vào đường ác, cái này thì chắc
chắn. Vậy thì loại thứ hai là giảm thiểu đau khổ, cho dù ở đường ác có nhiều
oán thân trái chủ đi nữa thì với niệm Phật hồi hướng của chúng ta, có thể giúp
họ hoá giải oán thân trái chủ, oán thân trái chủ sẽ không đến làm phiền họ nữa,
họ sẽ không còn sợ hãi về mặt tướng thì không giống như hình thể.
sống tin Phật, niệm Phật, nhưng thân quyến con cái không hiểu Phật Pháp, không
nghe lời khuyên giải của ban trợ niệm cũng không tham gia niệm Phật, chúng ta
đi trợ niệm chẳng khác gì đi giữ thây chết, sau khi khi chúng ta về họ lại bày
tiệc nhậu, sát sanh như cũ, quậy quá mức. Xin hỏi với tình cảnh này ban trợ
niệm có đi trợ niệm không?
tâm từ bi, cho dù người nhà họ không tin đi nữa cũng có lợi ích. Tại sao? Vì họ
nghe thấy nhà Phật có một câu: “một lời qua tai Bồ Đề muôn thuở” họ tạo tác
những việc không đúng pháp thì họ sẽ lãnh quả báo. Nhưng sau khi họ thọ lãnh
tội báo xong rồi hạt giống Phật sẽ có tác dụng, không phải ở đời này mà còn cho
đời sau, kiếp sau, cho nên vẫn có lợi ích. Đã nói có lợi ích thì chúng ta có
thời giờ, có cơ hội thì hãy làm cho tốt.
tâm trợ niệm nhưng chưa chắc gì có ý kiến giống nhau. Xin cho hỏi trong giây
phút quan trọng sanh tử của người sắp chết. Làm thế nào giữ được khí hoà đồng
giải, khẩu hoà vô tranh. Nếu tất cả bỏ đi ý kiến của mình thì tiếp tục trợ niệm
như thế nào?
tiếng A Di Đà Phật thì không trở ngại. Biết niệm A Di Đà Phật mà hai bên còn có
thành kiến thì coi như phá hỏng công phu niệm Phật rồi. Người đi trợ niệm không
có gì khác, nhất tâm nhất ý niệm Phật giúp người vãng sanh, cảnh tỉnh người
vãng sanh nhất định không có ý kiến gì, nếu không thì bạn gây trở ngại, ý niệm
này tự nhiên sẽ phá hỏng từ trường niệm Phật của họ, bạn sẽ gây hại cho họ. Nếu
bạn hại họ thì tương lai sự vãng sanh của bạn sẽ có người hại. Nhân quả báo ứng
chính là như vậy, cho nên khi trợ niệm cần buông bỏ hết thành kiến.
tràng sự hiểu biết về việc tiễn vãng sanh khác nhau, như vậy gây bất lợi cho
việc siêu độ vong linh không?
đồng quả thật bất lợi, sự tổn hại này rất lớn.
chức trợ niệm chỉ cần có người thỉnh, bất luận là người chết có học Phật hay
cũng đều đi, có khi một ngày cùng lúc có ba người vãng sanh, không có cách nào
sắp xếp trợ niệm hết lại không thể bảo đảm chất lượng. Xin hỏi gặp trường hợp
này làm thế nào để việc trợ niệm được viên mãn?
phải dựa vào sự tu hành của mình cho nên bản thân phải có sự hiểu biết về các
Kinh sách của Tịnh Tông phải rõ lý, phải hiểu sự và cũng phải biết cách thức,
được vậy mới giúp ích được người chết. Ban Niệm Phật, khi cùng tu mọi người
phải hiểu rõ, người thật sự giúp ích niệm Phật nhất định bản thân phải có niệm
Phật. Phải thường tự mình cùng nhau niệm Phật để có khi việc đi giúp người ta
mới có ích. Nếu không chỉ có hình thức còn thực chất thì rất khó nói cũng như
bạn nói phẩm chất không phải lý tưởng lắm. Nói chung cùng lại thì bản thân mình
phải thực sự tu hành mới có thể giúp ích cho người khác được. Vậy thì người
vãng sanh với bản thân mình thực sự cầu vãng sanh thì họ cũng giúp ích cho
những người trợ niệm đây. Tại sao? Họ hiện ra tướng lành để cho người trợ niệm
tăng trưởng tinh tấn. Đây là định lý muôn thưở, cho nên làm việc gì cũng
cần có sự hỗ trợ.
nhỏ ở Hồng Kông do một lão sư phụ giảng kinh dẫn dắt mọi người tu hành, nhấn
mạnh phải theo tài liệu của chúng ta mà học. Trong đạo tràng có một bạn đạo,
một năm trước đã vãng sanh, có một số bạn đạo muốn tham gia trợ niệm, nhưng Lão
sư phụ đó bảo rằng: “Tu tâm thanh tịnh cấm mọi người không được đi trợ niệm”.
Xin hỏi làm như vậy có đúng pháp không?
có phương pháp riêng của đạo tràng đó, nhưng việc trợ niệm rất quan trọng,
không chỉ người vãng sanh được lợi ích mà bản thân của mình cũng được lợi. Vào
thời điểm vãng sanh, công đức của trợ niệm thù thắng hơn bất cứ việc gì. Tại
sao? Vì họ có được vãng sanh hay không là quyết định vào lúc này, thời điểm này
mà giúp họ nhiều hơn gấp trăm lần lúc bình thường cho nên công đức rất thù
thắng, chúng ta giúp trợ niệm thì sau này chúng ta vãng sanh sẽ có rất nhiều
người đến trợ niệm, nhân quả là như vậy. Nếu như bạn ngăn trở người đi trợ niệm
thì tương lai khi bạn vãng sanh sẽ không có ai đi trợ niệm cho bạn.
sự việc này, không những khích lệ người khác trợ niệm mà gặp cơ duyên này mình
phải đích thân đi, nếu bạn không tự đi thì khi bạn vãng sanh thì ai giúp bạn
trợ niệm đây? Nghiệp nhân quả báo thôi. Luật nhân quả trong kinh đạo gia đã
từng nói đến, không gì là không tự làm tự chịu, cho nên trồng nhân tốt cho
mình, cho người thì nhất định sẽ được quả báo tốt.
được mời làm Phật sự cho người chết, người bệnh, thường đi tụng kinh Địa Tạng
hoặc “Tam thời hệ niệm”. Xin hỏi chúng con có nên đi làm không? Có nên thu tiền
không?
có thể đi, là việc tốt, khi con người lâm bệnh rất cần được an ủi, khi con
người chết rất cần sự trợ giúp, việc trợ niệm rất là quan trọng, bằng thành
tâm, thành ý tất cả là vì giúp đỡ họ, lợi ích cho họ, việc này có thể làm được,
khi làm không được vì danh lợi. Tụng một thời kinh thu bao nhiêu tiền thì là
buôn bán rồi, đem Phật Pháp làm sản phẩm đem bán là có tội rồi, không được làm
vậy.
một người ung thư thời kỳ cuối là nên niệm Phật cầu sanh Tây Phương Tịnh Độ. Có
người cho rằng trợ niệm là mong người bệnh khoẻ lại không nên cầu sanh Tịnh Độ.
Xin hỏi nếu gặp trường hợp như vậy thì phải làm sao?
khoẻ lại là được rồi. Đức Phật dạy chúng ta: “Hằng thuận chúng sanh, tuỳ hỷ
công đức “. Họ chưa thể rời bỏ thế giới này, thế giới này rất là khổ, sống ở
thế giới này quả thật không có ý nghĩa gì. Tại sao họ không cầu vãng sanh? Tại
vì họ không hiểu, vẫn còn bị mê hoặc đối với chân tướng vũ trụ nhân sinh, cho
nên Phật chỉ độ người có duyên, câu nói này rất quan trọng khi lâm chung cảnh
tỉnh họ niệm Phật cầu vãng sanh họ rất thích, người đó có duyên còn nếu như họ
không thích mà còn lắc đầu lại không muốn chết nữa là họ không có duyên, mà nếu
không có duyên thì không thể cưỡng ép họ, thậm chí có nhiều người niệm Phật cả
một đời nhưng khi lâm chung lại không niệm Phật, vậy phải làm sao? Giúp họ niệm
Quan Thế Âm Bồ Tát, họ không muốn đi đâu. Vậy cũng tốt, giúp họ niệm Quan Thế
Âm Bồ Tát là tốt rồi, hay niệm Địa Tạng Vương Bồ Tát để tiêu nghiệp cũng tốt
cũng là niệm danh hiệu Phật, Bồ Tát. Một lời qua tai, Bồ Đề muôn thuở vậy coi
như đời này họ không thành tựu.
người bạn tu niệm Phật hơn hai mươi mấy tiếng đồng hồ chúng con nhận thấy một
làn khói trắng bốc lên từ đỉnh đầu người mất khoảng hơn mười phút mới dứt. Xin
hỏi đây là hiện tượng gì? Có biểu thị cho việc vãng sanh? Nếu chưa vãng sanh mà
có người hoằng pháp nói với thánh chúng là đã vãng sanh rồi. Xin hỏi người nói
đó có tội lỗi hay hay lỗi lầm gì không? Nếu nói vậy là sai và đã được ghi âm phổ
biến thì làm thế nào để cứu vãn?
là rốt ráo, pháp cứu cánh đó là một ngôn ngữ nhất bặt chỗ tâm hằng diệt tận đó
mới là pháp cứu cánh. Tất cả pháp mà Đức Thế Tôn nói trong suốt 49 năm đều là
pháp phương tiện. Trong Tứ Duy Đức Phật dạy chúng ta là “y nghĩa bất y ngữ” “y
liễu nghĩa bất y bất liễu nghĩa” “y trí bất y thức”. Đây là quy tắc thù thắng
nhất được đề ra cho chúng ta. Tự thân chúng ta tu học. Vì người khác giảng nói
không thể không hiểu quy tắc này. Nếu như tâm chúng ta được thuần thiện cái tâm
này chỉ mong giúp người khác sự tính tạm đối với Tịnh Độ, nhất tâm niệm Phật
cầu sanh Tịnh Độ, có thể nói dù họ có thể được vãng sanh hay chưa được vãng
sanh thì cái tâm của mình cũng giúp mọi người dựng niềm tin để tương lai ai nấy
cũng được thành tựu. Thì như vậy họ cũng có công đức. Hiện tượng của họ làm cho
nhiều người phát tín tâm cầu vãng sanh, họ nhất định được vãng sanh. Nếu hiện
tại nhìn thấy bằng nhãn quan khoa học thì có lẽ trong cơ thể họ có một ít khí
trệ và lúc này đây nó phát tiết ra ngoài theo phần nào đó của cơ thể, đây là
cách lý giải của khoa học hiện nay. Họ không thừa nhận đó là một loại tướng
lành và cho rằng đó là hiện tượng vật lý, hiện tượng vật chất, cách giải thích
của họ không thể gọi là sai, họ cũng có căn cứ riêng của mình, có cái lý riêng
của mình, cho nên pháp không có định pháp, điều quan trọng là người nói pháp họ
nói bằng cái tâm như thế nào, nếu như đúng cái tâm thuần. Khuyên dẫn chúng sanh
kiến lập tín tâm với tịnh độ, quyết tâm cầu sanh tịnh độ thì cách nói của chúng
ta không có gì lỗi lầm cả.
THÂN VÀ CÁCH THỨC CỨU ĐỘ
gì? Tại sao phải làm tuần thất?
phó chức cho chúng ta là khi có người thân quyến thuộc qua đời, trong 49 ngày
rất quan trọng. bởi vì khi họ tiếp xúc với một môi trường mới, môi trường mới
này đối với họ rất bỡ ngỡ, họ bị chướng nạn rất nhiều. Đức Phật dạy chúng ta cứ
mỗi tuần thất hãy tụng kinh cho họ, niệm Phật hồi hướng bồi phước cho họ. Tại
sao vậy? Vì sao khi người ta qua đời đại đa số đều có Thân Trung Ấm. Thân Trung
Ấm có nghĩa là khi bỏ thân xác này rồi thần thức chưa đi đầu thai, trong khoảng
thời gian đó gọi là Trung Ấm, Phật Pháp gọi là Trung Ấm. Tục ngữ Trung Quốc gọi
là linh hồn. Linh hồn đó không tan, mỗi một tuần thất linh hồn của người đó
diễn lại trạng thái tử vong một lần, việc này rất đau khổ nhất là tự sát. Cứ
cách một tuần là họ đi tự sát một lần, nhảy sông tự vẫn thì cứ cách một tuần họ
đi nhảy sông một lần, khổ lắm. Cho nên lúc này đây tụng kinh niệm Phật hồi hướng
cho họ, giúp họ giảm bớt tiêu nghiệp, giảm bớt sự đau khổ cho họ, cách làm có
hiệu quả.
thất là dẫn từ bộ kinh nào? Tại sao trong 49 ngày phải trồng tạo việc thiện?
thì sau khi người chết rồi. trong 49 ngày trồng tạo các việc thiện có thể khiến
cho chúng sanh lìa hẳn được ác, được sanh trời, người thọ lạc thắng diệu và
hiện tại quyến thuộc cũng được lợi ích vô biên. Vậy sau khi có người chết rồi
làm tuần thất theo phong tục tập quán hiện nay, nguồn gốc làm tuần thất là bắt
nguồn từ đây.
thất? Phải làm tuần thất như thế nào mới có lợi cho người chết? Chúng ta có rất
nhiều người sai, khi chết rồi không phải đi đầu thai ngay. Mà còn có khoảng
thời gian, khoảng thời gian này gọi là Trung Ấm, cái thân ở cõi người ta đã mất
rồi, ngay trong khoảng thời gian chưa đi đầu thai này trong kinh Đức Phật đại
đa số nói con người 49 ngày: bảy lần bảy đại đa số đều đi chuyển kiếp, xem hạnh
nghiệp của họ rơi vào đường nào, họ đi thọ báo ở đường đó. Vậy thì ngay trong
khoảng thời gian này mỗi một tuần thất họ đều biến dịch sanh tử, sự sanh tử này
đối với họ khá đau khổ, cho nên những Phật sự này cho họ để giảm bớt đau khổ
cho họ tăng thêm phước lực. Vì vậy bảo bạn trong 49 này này cố tạo việc thiện,
nếu như trong 49 ngày này ngày nào bạn cũng tu phước cho họ thì phước báu họ sẽ
lớn lắm. Còn người ngày nay bảy ngày mới tu phước một lần nhưng so ra vẫn tốt
hơn không có. Thật sự mà nói trong 49 ngày này ngày nào cũng phải tu phước thì
mới thật sự có ích, cái duyên này thù thắng hiện tiền, gia đình quyến thuộc
phải hiểu rõ cái lý này, làm như vậy cả hai đều được lợi ích. Vậy tu phước tại
các nghiệp thiện, trong đây bao gồm rất nhiều, lấy việc tụng kinh niệm Phật hồi
hướng làm đầu, nếu như họ có năng lực của người chết để lại, bố thí khắp thì
phước báu càng lớn hơn.
thất được bắt đầu tính từ lúc nào?
Quốc thì cho rằng cái ngày người chết tắt thở bắt đầu từ đó tính tuần thất.
lớn không? Nhất định phải có Thân Trung Ấm không? Khi nào thì họ sẽ đi đầu
thai?
với Chư Phật Bồ Tát là ở chỗ nào? Chư Phật Bồ Tát biết chúng sanh từ đâu đến và
chết đi về đâu, còn phàm phu thì không biết, sanh tử từ đâu đến và chết đi về
đâu cho nên rất là sợ cái chết. Chư Phật Bồ Tát thì biết thì biết rất rõ, ở nơi
này người chết rồi đâu phải chết, là bỏ xa cái thân xác này thôi. Thân không
phải ta, thân chỉ như bộ quần áo mặc, khi cũ rách thì thay bộ mới, không có
chết. Cách gì hiểu được 6 đường luân hồi? cái thân xác bỏ đi rồi, thông thường
mà nói sau 49 ngày bạn được một cái thân thể mới, tuyệt đại trong 49 ngày này
là đi đầu thai, vậy thì trong 49 ngày này Thân Trung Ấm cái tâm địa hiền lương,
còn người đại thiện đại ác không có Trung Ấm Thân. Trong kinh Phật nói rất rõ:
Người đại thiện khi vừa mới tắt thở thì sẽ sanh vào cõi thiện ngay, không có
Trung Ấm, kẻ chết sẽ đọa địa ngục ngay, điạ ngục vô gián, lập tức sẽ đọa ngay.
Còn hạng tiểu thiện tiểu ác còn phải gặp những phán quan, diêm vương đây. Đầu
thai trong nhà Phật gọi là vãng sanh, thời gian dài ngắn không xác định, đại
khái trong bảy tuần là đi đầu thai, thay một thân thể khác. Người tâm hạnh
thiện thì càng đổi càng có thân hình đẹp, người tâm bất thiện, có tâm tạo
ác, thì càng đổi tâm họ càng tệ hơn, đổi thành thân súc sanh, đổi thành thân
ngạ quỷ, kém hơn so với thân người. Tuyệt đại đa số trong 49 ngày có một số ít
vẫn chưa đầu thai, thậm chí đến mấy năm, mười mấy năm vẫn chưa đầu thai, vẫn ở
trong tình trạng Trung Ấm. Vậy hạng người này là người nào? Là những người chấp
trước họ vẫn chưa đi đầu thai, người đặc biệt chấp cái thân thể này, chúng ta
thường nói là giữ thây ma họ vẫn chưa đi đầu thai, họ không rời bỏ cái thân này
rối bay như vậy phần nhiều như thế nào? Chúng sống ở trong phần mộ, đối với nhà
cửa họ không bỏ được thì khó đi đầu thai, còn nhà cửa thì biến thành nhà ma.
gian của Thân Trung Ấm họ sẽ phải gặp trạng thái nào?
Con quỷ Vô Thường không hẹn mà đến, thần mờ mịt không biết tội phước, trong 49
ngày như si như điếc. Thần thức phiêu mịt mờ chính là hồn phách của họ, cái này
trong Phật gọi là A Lại Da Thức, người đời gọi là linh hồn. Thần Phiêu chính là
linh hồn. Nhà Phật gọi là Thần Phiêu rất là chính xác. Nói linh hồn là cách nói
hơi quá. Tại sao? Nhưng chắc chắn là không có linh. Nếu họ linh thì tại sao lại
bị đọa vào đường ác, họ đi vào đường ác thì chắc chắn họ không linh.
Dịch, trong Lão Phu Tử có nói rất có lý. Gọi họ là thần phiêu, còn gọi họ là
hồn phiêu. Chúng ta gọi họ là hồn phiêu. Cách nói này rất có lý vì tốc độ của
họ rất nhanh, bồng bềnh bất định, quả thật là hồn phiêu. Trong kinh dịch nói
hồn phiêu là biến. Biến chính là họ đi đầu thai. Họ đi thay một cơ thể mới.
Thần phiêu mờ mịt chưa biết tội phước lúc này như si như điếc, si si ngốc ngốc.
Đây là trạng thái trong 49 ngày Phật gọi đó là Thân Trung Ấm. Thân Trung Ấm là
thân mê mê mờ mờ nhìn bên ngoài không gian như một đám sương mù dày, vừa đen
tối, vừa nhìn không rõ. Nơi nào có duyên thì họ nhìn thấy nơi đó có ánh sáng.
Họ sẽ men theo ánh sáng đó và đi tìm, liền đó là duyên số. Màu sắc lớn nhỏ của
ánh sáng đó không giống nhau đây chính là sự khác biệt của sáu đường.
rời khỏi thân xác, có phải họ vẫn còn cảm giác đau khổ, vui sướng đói lạnh v.v…
không? Làm sao biết người đó có Thân Trung Ấm, người nào không có Thân Trung
Ấm?
khỏi thân xác rồi thì họ không hoàn toàn không còn cảm giác gì, nhưng lúc họ
vừa rời khỏi thì có. Cho nên lúc này là lúc quyết định. Xưa khi Chư Vị Đại Đức
Tổ sư có dạy chúng ta khi giúp các vị liên hữu trợ niệm vãng sanh đều đặc biệt
phải chú ý đó là không được chạm vào người họ, không chỉ là cơ thể họ mà ngay
cả giường chiếu cũng không được chạm vào, vì lúc này họ đang đau khổ, khi đau
khổ họ sẽ sanh tâm sanh hận thì sẽ gây bất lợi cho họ. Vậy người niệm Phật nổi
tâm sanh hận thì coi như họ cắt đứt duyên vãng sanh luôn. Với người bình thường
sanh tâm sanh hận, phải coi nghiệp lực của họ, nghiệp chứng nặng sẽ đọa vào địa
ngục. Dù nghiệp chướng không nặng họ cũng đầu thai vào loài súc sanh. Họ đầu
thai vào loài gì? – Loài rằn độc, loài thú dữ. Cho nên trong tám tiếng đồng hồ
khi vừa chết, nhất định không được đụng chạm vào người của họ, tốt nhất là sau
mười hai hay mười bốn tiếng đồng hồ, lúc đó mới an toàn, tiếp theo thay quần áo
và liệm họ. Sau khi con người tắt thở, thần thức chưa rời khỏi ngay bạn phải
hiểu cái lý này, nhưng nếu thật sự niệm phật vãng sanh thì không có Thân Trung
Ấm. Việc này trong Kinh, Đức Phật có nói rõ, có ba hạng người không có Thân
Trung Ấm. Tắt thở là đi ngay : Thứ nhất là người niệm Phật được vãng sanh ngay
sau khi tắt thở, thứ hai là được vãng sanh Thiền phước trời rất lớn, thứ ba là
đọa địa ngục. Ngoài ba trường hợp này đều có Thân Trung Ấm. Cái khổ của địa
ngục không biết là nghiêm trọng biết bao nhiêu so với Tứ Đại Phân Tán, Cho nên
khổ nhỏ mà họ không nhận nó mà lại đi nhận khổ lớn.
cùng là Niệm Phật ngay sau khi tắt thở, có biết khi nào thần thức rời khỏi thân
xác, có thể bảo chứng họ vãng sanh Cực Lạc không? Đã nói Tu Niệm Phật vãng sanh
không có Thân Trung Ấm, vậy tại sao phải trợ niệm?
lại duyên số của họ, cho nên lúc này trợ niệm rất quan trọng. Bạn phải hiểu là
tại sao mình đến giúp họ. Sau khi con người tắt thở rồi, thần thức chưa rời
khỏi thân xác ngay, bạn phải hiểu điều này. Người Niệm Phật vãng sanh thì không
có Thân Trung Ấm, vậy tại sao phải niệm tám tiếng, mười tiếng, mười hai tiếng
đồng hồ là nhằm giúp họ an toàn, ý là vậy chỉ có lợi, không có hại. Lúc họ qua
đời có nhiều người trợ niệm như vậy làm tăng cao phẩm vị cho họ. Có nhiều người
ủng hộ như vậy cho nên họ đến Thế Giới Cực Lạc cũng rất vinh quang, không đến
nỗi phải cô thân chiếc bóng một mình vì đằng sau có nhiều người ủng hộ, ý là
như vậy. Thật sự vãng sanh là khi tắt thở là đi liền, nhưng mà Chư Cổ Đức có
dạy rằng niệm Phật tám tiếng hay mười hai tiếng đồng hồ hoặc thời gian nhiều
hơn nữa càng nhiều càng tốt. Thật sự mà nói Âm Dương hưởng lợi, dù họ đi rồi
cũng thị hiện cho chúng ta thấy. Chúng ta Niệm Phật càng lâu, sắc mặt càng đẹp,
tướng mạo cũng đẹp hơn điều này làm người Niệm Phật chúng ta sanh Tín Tâm hơn,
đồng thời toàn thân mềm mại, dù để một hai tuần mới thay đồ cho họ cũng vẫn còn
mềm mại. Điều này hoàn toàn không giống người bình thường, nó khiến ta sinh Tín
Tâm.
có cơ hội Niệm Phật vãng sanh không?
tràng chúng ta đã học Phật được mười bảy năm, nhưng mẹ của cô không có học
Phật, mẹ cô là một người rất lương thiện, nhưng chưa nghĩ đến Phật Pháp, thấy
con học Phật bà cho là mê tín, đến khi bà bệnh nặng một số bạn đạo của con gái
bà đến bệnh viện trợ niệm cho bà, bà cũng niệm theo nhưng nửa tin nửa ngờ, bà
hay hỏi có thật không? Có phải thật vậy không? Cho nên việc trợ duyên rất quan
trọng, có vị Pháp Sư thường hay khai thị cho bà, nhắc nhở bà hãy niệm Phật cùng
với mọi người, có vậy bà mới đi được. Tang lễ của bà tổ chức tại Viên Hỏa Lâm
Đài Loan, là một đạo tràng Tịnh Tông của chúng ta, nơi đây đã làm Phật Thất cho
bà, Tam Thời Hệ Niệm bảy tuần Thất bốn chín ngày. Coi như bà tốt duyên, có hơn ba
trăm bạn đạo niệm Phật suốt bốn mươi chín ngày đêm không gián đoạn. Linh cửu
của mẹ cô được quàn tại phòng kế bên Niệm Phật Đường. Cô đã gặp một bà cậu. Mẹ
cô đã nhập vào bà ấy và bảo rằng bà không biết đã qua đời, bà còn báo rằng tại
sao các vị tốt với tôi như vậy? Bà rất kinh ngạc, có phải nhờ con gái của tôi
không? Đây là lần đầu bà báo tin, chúng tôi khuyên bà ấy niệm Phật, cầu sanh
Tịnh Độ, hiện tại bà làm Thân Trung Ấm. Sau khi nghe xong bà vô cùng cảm tạ.
Sau khi cảm tạ rồi bà hỏi về Phật Pháp. Thế nào là Phật, tại sao phải niệm
Phật, niệm Phật có lợi ích gì? Chúng tôi có một vị Pháp sư trẻ giảng dạy cho bà
nghe, bà hỏi rất nhiều và sau khi giải đáp rồi bà hoan hỷ nói : Được vậy thì
tốt tôi sẽ nghe theo. Bà muốn nghe Kinh người nhà cho bà nghe bằng tivi, tivi
được đặt cạnh quan tài mở kinh Địa Tạng đích thân bà yêu cầu mỗi tối phải thay
đĩa. Xem xong rồi phải đổi cái khác, người đi thay đĩa rất vất vả nên bà dặn
con cái tìm một cái đầu máy hát karaoke nào có thể hát bốn trăm bài hát. Quả là
khó. Cô đã tìm được, trong đó chứa bốn trăm trang. Mở kinh Địa Tạng cho bà nghe
suốt ngày đêm không gián đoạn, sau đó không thấy bà nhập hồn. Hơn hai tuần
không thấy. Hơn hai tuần sau bà lại nhập lần nữa, hỏi bà đi đâu? Bà nói không
đi đâu chỉ nghe kinh, sau khi nghe kinh suốt ngày đêm, khoảng mười mấy ngày bà
lại nhập lên nói là bây giờ không cần nghe kinh nữa mà cần niệm Phật, nói tôi
được vãng sanh mà sao Đức A Di Đà vẫn chưa đến rước tôi, khoảng thời gian sau
bà niệm Phật đến ngày Trung Thất Tam Thời Hệ Niệm, ngay ngày thứ bốn chín bà
lại nhập xác về nói là rất cám ơn mọi người đã cho bà tăng thượng duyên này,
rất là cảm ơn. Bà đã vãng sanh Thế giới Cực Lạc rồi. Mọi người hỏi bà ở Phẩm Vị
nào? Hạ Phẩm Trung Sanh
niệm Phật Pháp mà sau được như vậy là do Thân Trung Ấm được đó, bà là người thứ
nhất mà chúng tôi đích thân chứng kiến.
khoảng thời gian tiếp xúc Phật Pháp của thân trung ấm ngắn như vậy mà được vãng
sanh?
Bà đã tu qua pháp môn này, nhưng tu chưa thành công, nên đời này khi lâm chung
được nghe lại khiến cho thiện căn đời trước trỗi dậy, dõng mãnh tinh tấn buông
bỏ vạn duyên, không có hư biếng tí nào, cho nên Bà ấy mau chóng được thành tựu.
Việc hy hữu có được hơn là, bà ấy khi còn sống không tin Phật, chết rồi cũng
không tin Phật. Đến khi chết rồi thân trung ấm nghe được Phật Pháp Bà ấy mới
nhận rõ, nghe theo những lời trợ niệm này, Bà ta không còn là thân người mà là
thân trung ấm nghe theo lời trợ niệm cũng được vãng sanh, nguyên nhân tất cả là
do thiện căn đời trước, chứ trong đời này không có duyên nghe được Phật Pháp,
vừa nghe qua họ liền giác ngộ, vậy thì cũng giống như người này ý chí, tín tâm
kiên định như vậy. Từ trường của Bà không làm ảnh hưởng đến họ, họ vừa khởi tâm
thì Đức Phật A Di Đà phóng hào quang và họ được lợi ích. Chỉ cần mình vừa khởi
niệm là được Phật lực gia trì, cho nên qua đó sự cảm ứng thật không thể nói
hết.
tiến vào thân trung ấm, được bạn bè làm Phật sự siêu độ và suốt bốn mươi chín
ngày niệm Phật cho họ. Xin hỏi như vậy có thể siêu độ cho thân trung ấm vãng
sanh về Thế Giới Tây Phương Cực Lạc không? Có thể và có nên dựa vào tự thân của
thân trung ấm niệm Phật cầu sanh Thế Giới Tây Phương Cực Lạc mới có thể nhờ ân
Phật tiếp dẫn không? Thân trung ấm còn có biết tự mình niệm Phật cầu vãng sanh
không?
niệm Phật cầu vãng sanh rất ít thấy, rất hiếm có, quả thật là có, câu chuyện về
mẹ của cư sĩ Hồ, chính là hiện tượng mà bạn hỏi đây. Bà ấy thật sự được vãng
sanh. Lúc sanh tiền Bà ấy không biết Phật, sau khi chết rồi mới học Phật, nghĩa
là sao? Trong bốn mươi chín ngày, ngày nào mọi người cũng tụng kinh niệm Phật
hồi hướng cho Bà. Thân trung ấm của Bà chưa rời khỏi, thân trung ấm rất là cảm
động, Bà muốn nghe kinh, phát tâm niệm Phật cầu sanh Thế Giới Tây Phương Cực
Lạc. Thời gian sau cùng của ngày thứ bốn mươi chín Bà lại nhập xác về báo với
mọi người là Đức Phật A Di Đà tiếp dẫn Bà hạ phẩm trung sanh. Cho nên khi con
người tắt thở việc trợ niệm suốt bốn mươi chín ngày rất là quan trọng. Việc này
có được vãng sanh hay không? Chúng tôi nghĩ là tương đối chính xác, vì thiện
căn trong đời quá khứ của Bà sâu dày, trong quá khứ Bà đã từng học qua Pháp môn
này, trong đời này Bà sanh trong gia đình giàu sang nên quên sót, lơ là. Đến khi
sắp chết gặp thiện duyên này nên Bà được ngộ, đây là sự thật. Nên khi bạn hỏi
chúng tôi hiện có chứng cứ, chúng tôi có thí dụ trung ấm có thể vãng sanh,
nhưng còn phải nhờ vào thiện căn của mình đời trước, rồi đời này mới gặp được
thiện duyên nên được nhiều người trợ giúp như vậy. Lúc đó niệm Phật Đường có
hơn ba trăm người niệm Phật giúp Bà suốt bốn mươi chín ngày, đây là Pháp duyên
rất khó gặp được.
qua đời, đang còn giai đoạn thân trung ấm, nếu con cái niệm Phật chân thành. Có
phải giúp mẹ mình chắc chắn được vãng sanh không cần chuyển thể nữa phải không?
Tạng Bà La Môn nữ, là Quang Mục nữ thực sự cứu độ mẹ mình, nếu như con cái biết
được Thế Giới Tây Phương Cực Lạc nhất tâm nhất ý vì mẹ mà cầu sanh Tịnh Độ và
lúc này thân trung ấm của mẹ bạn chịu hợp tác thì có thể vãng sanh. Còn nếu như
thân trung ấm của người mẹ không chịu hợp tác thì coi như hết cách. Bà sẽ không
thể vãng sanh, cho nên nhất định phải có sự hợp tác của Bà. Có người chịu hợp
tác cũng có người không chịu hợp tác.
Phật mà thân trung ấm nhìn thấy có sắc sáng êm dịu hay là thứ ánh sáng sợ hãi
chói mắt như ánh chớp lóe?
kinh Đức Phật có dạy rất rõ: Ánh sáng của chư Phật, Bồ Tát êm dịu, bạn chạm vào
rất dễ chịu, rất thích, còn ánh sáng của ma mới là đâm vào mắt, giống như ban
ngày chúng ta nhìn mặt trời vậy, cặp mắt mình chịu không nổi. Ánh sáng của ma
khác ánh sáng của Phật ở chỗ này.
miêu tả ánh sáng của Phật là ánh sáng dữ dội, chói mắt, còn Lão Pháp sư lại nói
ánh sáng của Phật êm dịu khi chạm vào rất dễ chịu, tại sao như vậy?
ánh sáng dữ dội chói mắt không phải ánh sáng của Phật. Ánh sáng của Phật rất êm
dịu, bạn sẽ cảm thấy ưa thích khi tiếp xúc với từ trường của Phật. Còn từ
trường của ma bạn sẽ cảm thấy rất là khó chịu, ánh sáng dữ dội là ánh sáng của
ma chứ không phải ánh sáng của Phật. Tôi tin rằng trong kinh điển Đại Thừa dạy
rất có lý, nhất là kinh Lăng Nghiêm nói về năm mươi loại ấm ma, phân biệt giữa
Phật và ma rất rõ ràng, hạng phàm phu chúng ta nếu không biết sự thật này thì
thường cho ma là Phật, chúng cũng có thân sắc vàng, ánh sáng của sắc vàng. Bạn
sẽ sợ hãi khi gặp chúng, bạn vừa kính trọng chúng vừa sợ chúng. Nhưng với chư
Phật, Bồ Tát có lòng từ bi, bạn tôn kính Ngài bạn sẽ không cảm thấy sợ hãi hay
không an toàn khi tiếp xúc với ánh sáng của Ngài, không có những cảm xúc này.
khai thị cho người mất: “Ngay khi bạn thấy ánh sáng dữ dội chói mắt, bạn hãy lập
tức dũng cảm lao vào, đó là ánh sáng của Đức Phật A DI ĐÀ đến tiếp dẫn bạn. Còn
khi bạn thấy ánh sáng tối tăm, êm dịu nhất định bạn không nên lao vào, đó là
ánh sáng của ba đường ác. Xin hỏi nói như vậy có đúng không?
ác không có êm dịu, tối tăm là thật, nó tối tăm không có dữ dội. Nhưng ánh sáng
của chư Phật, Bồ Tát rất mạnh, rất êm dịu, điều này nhất định bạn phải biết.
Nếu chúng ta y theo bộ kinh nào để tu hành thì nên y theo phương pháp và lý
luận của bộ kinh đó. Nếu bạn dựa theo bộ kinh Tây Tạng độ vong để tu thì bạn
nên hoàn toàn theo y thức của nó, phải thỉnh một bậc minh sư để chỉ dẫn bạn,
phương pháp lý luận mà họ y cứ giữa hiển và mật không giống nhau, không thể
trộn lẫn với nhau. Cũng như chúng ta cầu học theo vị Thầy này dạy rồi thì bạn
không thể theo vị Thầy thứ hai. Mỗi một vị Thầy có một cách dạy khác nhau, có
cách suy nghĩ riêng không ai giống ai. Cho nên bạn theo hai vị Thầy cũng một
lúc thì bạn sẽ bị loạn, bạn sẽ khó thành tựu.
theo kinh Độ Vong của Tây Tạng để trợ niệm và khai thị siêu độ thân trung ấm,
không biết làm vậy có đúng Pháp đúng lý không?
để làm thì đúng pháp đúng lý, nhưng điều quan trọng nhất là tâm phải thanh
tịnh, phải chí thành thì sẽ có cảm ứng, sẽ được linh nghiệm.
niệm nói trong sách “Trung ấm tự cứu” có nói “Sau khi con người tắt thở vài
tiếng đồng hồ có thể vãng sanh thế giới Cực Lạc”. Xin hỏi nói như vậy có chính
xác không?
không còn do ý niệm của chính họ nữa, khi họ sắp chết, bị mê hoặc nên quên mất
ý nguyện cầu vãng sanh. Sau khi họ tắt thở rồi, trong nhà Phật nói: tám tiếng
đồng hồ thần thức chưa rời khỏi xác, tuy là tắt thở nhưng thần thức chưa rời
khỏi xác. Người Trung Quốc gọi là linh hồn, hồn chưa rời xác, lúc này người
khác trợ niệm cho họ, họ có thể nghe thấy, cho nên trợ niệm là cảnh tỉnh họ
trong tám tiếng đồng hồ này nếu như họ giác ngộ phát tâm cầu sanh Thế Giới Tây
Phương Cực Lạc thì được.
“Cách tự cứu của thân trung ấm” có ghi sau khi con người chết được bốn ngày có
Đức Phật A DI ĐÀ phóng ánh sáng hồng đến tiếp dẫn người chết. Nhưng có khi
trong sách nói Đức Phật A DI ĐÀ phóng ánh sáng trắng đến tiếp dẫn, không biết
rốt cuộc Đức Phật A DI ĐÀ phóng ánh sáng nào đến tiếp dẫn đây? Đương nhiên công
phu niệm Phật được chín mùi thì khi tắt thở lập tức được Đức Phật dẫn đi không
có thân trung ấm. Nhưng ngộ nhỡ công phu chưa đủ thì sao? Vấn đề này cần phải
làm cho rõ mới được, xin sư phụ chỉ dạy?
chỉ, nhất định phải chăm chỉ, mà công phu không đủ sức, thì thứ nhất là bạn
chưa buông bỏ được, còn nếu thật sự buông bỏ được vạn duyên thì không lý nào đủ
lực đâu, cho nên đầu tiên chúng ta phải nhìn cho thấu. Thế chăng tất cả mọi vật
trên đời này đều là hư huyễn không thật, không đáng lưu luyến chút xíu
nào.Trước hết phải nhìn cho thấu rồi sau đó mới thật sự buông bỏ được, và tự
nhiên công phu sẽ đủ lực liền. Đây là phương pháp ổn đáng nhất không cần đợi
đến trung ấm. Trung ấm không đáng tin cậy cho lắm, thật sự là vậy. Mật Tông tuy
có cách nói như vậy nhưng trong Hiiển giáo thì không chắc, cho nên chúng ta học
Phật phải thật sự y theo những gì mà chư Cổ Đức dạy bảo. Thời cận đại, Đại Sư
Ấn Quang là một vị đại thiện tri thức bậc nhất, cho nên bạn nên xem những gì
Ngài dạy trong Văn Sao, một số vấn đề mà Ngài giải đáp cho mọi người rất đáng
cho chúng ta tham khảo, nhất định phải chuyên tâm xưng niệm, phát bồ đề tâm
nhất hướng chuyên niệm, vậy là tốt rồi.
bạn đạo lơ là, khi bị tai nạn đến, niệm Phật không thể vãng sanh, cho nên in
sang hàng loạt đĩa cứu độ thân trung ấm để phát cho mọi người, để mọi người
biết được cảnh giới của thân trung ấm, cho rằng làm như vậy là để giúp cho mọi
người vãng sanh Cực Lạc trong trạng thái thân trung ấm, theo như cách nói của
họ, cho rằng thường xem đĩa cứu độ thân trung ấm khắc sâu vào trong thức thứ
tám thì có thể tự cứu. Xin hỏi như vậy có đúng pháp không?
rõ ràng mà lại không tín tâm đến lúc thọ thân trung ấm e rằng còn kém hơn tình
trạng hiện tại của chúng ta, bạn có thể ghi nhớ nổi sao? Việc này không thể tin
cậy, nếu như nói phần đáng tin thì cách nói của tôi đây thực sự rất đáng tin,
hiện tại bạn niệm một câu Phật hoặc là mở mắt nhìn một Tôn Tượng Phật hoặc giả
“Một lời qua tai Bồ Đề muôn thuở” sau này nhất định bạn sẽ được độ, tại sao
vậy? Vì A lại da thức của bạn có hạt giống Phật, đến khi nào mới được độ? Chừng
bao nhiêu vạn năm sau hay là bao nhiêu vạn kiếp sau? Việc này còn xem lại duyên
số của bạn nữa. Đây là sự thật chứ không phải giả. Nếu bạn muốn ngay đời này
được độ, thì đừng nên nghĩ đến thân trung ấm nếu nghĩ đến thân trung ấm thì bản
thân mình không có tín tâm không có nắm vững, tôi tin rằng khi bạn thọ thân
trung ấm bạn cũng không có tín tâm không nắm vững, không đáng tin, lỡ mất dịp.
Còn khi bạn chưa có đủ tín tâm thì nên nghe nhiều học nhiều kinh.
chết rồi cũng là kết thúc nghiệp báo của họ, tại sao họ phải mang các bệnh khổ
của thế gian về âm phủ lãnh thọ, lại nữa không phải thân trung ấm đầu thai sẽ
quên hết việc sanh tiền sao?
là vì họ có chấp trước, sự chấp trước mà tôi vừa nói đây là tuy họ đã chết rồi,
hồn đã rời khỏi xác rồi nhưng họ còn chấp tôi đang bị bệnh, cho nên họ còn khổ,
còn như họ nghĩ thân xác của mình đã mất rồi mà bệnh là do thân sanh, hiện tại
mình không còn thân nữa, như vậy lập tức họ hết khổ ngay. Giữa một niệm vì họ
có chấp trước cho nên họ mới có việc này. Khi thân trung ấm đi đầu thai thì tất
cả chuyện đời trước đều quên sạch, cho nên có sự mê khi cách ấm, do vậy có
những trường hợp không quên chuyện đời trước thì rất là hiếm, rất là hiếm có
trường hợp này là do đoạt thai, do đoạt thai mà có hồn. Thế nào là đoạt thai?
Thí dụ như người mẹ mang thai đứa con, lúc mang thai, đứa trẻ nằm trong bụng mẹ
là do một linh hồn khác đến đầu thai, vừa sanh ra nó đã chết, linh hồn của nó
đi rồi thì liền gặp phải một linh hồn khác thấy đứa trẻ này thì thích và nhảy
vào cho nên nó không có thụ thai. Không có trải qua cái khổ của trụ thai và
xuất thai, nó liền sanh ra thì được cái thân này, cho nên những chuyện đời
trước nó nhớ rất rõ ràng.
ngoài ý, có phải do chí thành trợ niệm và khai thị thích đáng mà được vãng sanh
thế giới Cực Lạc chứ không giống như những điều đồn đại là nhất định phải tìm
một thân xác khác thay thế mới đi đầu thai được phải không? Nếu do vậy mà vãng
sanh có phải do thiện căn phước đức rất thâm hậu đã được tu ở kiếp trước?
ý, phàm việc gì cũng có thể niệm Phật khuyến hoá họ vãng sanh và họ có thể tiếp
nhận ngay, Y giáo phụng hành ngay là do trong kiếp quá khứ họ đã tu nhân Tịnh
Độ sâu dày. Cho nên kiếp này vừa cảnh tỉnh họ liền đón nhận. Tiền căn đời trước
quả thật là được vãng sanh. Thế thì việc tìm thân để thay thế là do nghiệp chướng
của họ rất sâu nặng, đó cũng chính là nói, họ vẫn còn có cái tâm luân hồi, tạo
nghiệp luân hồi. Vậy đã có tâm luân hồi, nghiệp luân hồi rồi thì nhất định phải
tìm một cái thân khác thay thế, nếu không có thân khác thay thế thì thường họ
không thể rời khỏi hiện trường, cho nên nếu các vị quan sát thật kỹ các vị sẽ
thấy nơi tai nạn xe cộ cũng chính là ở chỗ này, vì sao? Vì họ muốn tìm thế
thân, thân thay thế cũng không phải tuỳ tiện mà tìm, cho nên các oan hồn tìm
thân thế mạng cũng không tuỳ tiện mà đi thế được. Tại sao vậy? Vì bản chất họ
nhất định cũng mắc phải sai lầm này, cho nên họ ở đó chờ cơ hội đấy.
chết sẽ không tự biến thành ma mà bị đoạ vào đường quỷ, tại sao lại đứng bên
đường tìm người thế thân? Hoặc treo cổ chết ở trong phòng, có một số làm ma
trong nhà, tại sao họ không theo nghiệp mà đoạ vào đường quỷ và người trong
kinh Phật nói có phải do trùng điệp mà có xen tạp hỗn loạn không? Có phải đi
tìm một vị Pháp sư cúng đạo lộ trục hồn cho họ giống như người thế tục không?
Có cách nào khác để thay thế không?
có. Trung Quốc, ngoại quốc cũng có, tôi cũng gặp không ít trường hợp này, nhưng
mà đây phải có chút đặc biệt để chú ý, sau khi con người chết rồi không hẳn đoạ
vào đường quỷ mà không thể gọi đó là quỷ, người chết rồi thì là thành ma, đó là
do bạn không biết gì về tình trạng sáu đường, sau khi chết rồi con người chưa
đi vào con đường nào, ở khoảng giữa này gọi là thân trung ấm. Thân trung ấm
người Trung Quốc quen gọi là linh hồn, họ chưa đi đầu thai, đầu thai vào đường
quỷ là vào một đường rồi, họ vẫn chưa đi, do đó chết ngang hay tự sát rất phiền
phức. Trong kinh Đức Phật có dạy rất rõ, tại sao? Vì họ cũng tìm người thế
thân. Trong khi tìm người thế thân thì họ là trung ấm thân, chúng ta gọi là hồn
ma hỗn phách, họ không phải đoạ vào đường quỷ. Sau khi họ tìm được người thế
thân họ chiếu theo hạnh nghiệp của mình và họ sẽ đi đến con đường đó, họ vào
đường quỷ thì họ không còn qua lại với con người nữa.